KẺ LÃNG DU - Trang 128

CHƯƠNG 12

BA BỨC THƯ CỦA MEAULNES

C

ả đời, tôi chỉ nhận được có ba bức thư của Meaulnes. Ba bức thư đó vẫn

còn nằm trong một ngăn tủ ở nhà tôi. Mỗi lần đọc lại, tôi vẫn tìm thấy nỗi
buồn man mác của thuở nào xưa cũ...

Thư thứ nhất gửi tôi sau ba ngày anh ra đi:

François thân mến,
Hôm nay khi tới Paris, tôi đã đến trước ngôi nhà mà
Frantz đã chỉ. Chẳng thấy gì. Và cũng không gặp ai. Sẽ
chẳng bao giờ gặp được ai đâu.
Đó là một ngôi nhà nhỏ có tầng lầu dùng để ở. Phòng
của cô de Galais chắc phải ở tầng trên. Những cửa sổ
lầu trên đều bị hàng cây che khuất. Nhưng đi dưới hè
đường ta có thể nhìn thấy chúng rất rõ. Bao nhiêu rèm
cửa đều được kéo kín, họa có điên mới hy vọng một
ngày nào đó, qua những tấm rèm kia, khuôn mặt của
Yvonne de Galais sẽ hiện ra.
Nơi đó là một đại lộ... Mưa rơi lất phất trên đám cây lá
đã xanh tốt. Có tiếng chuông rung leng keng của những
xe điện qua lại không ngớt.
Trong gần hai giờ đồng hồ, tôi đi qua lại dưới dãy cửa
sổ. Gần đó có một quán rượu nên ghé vào uống để khỏi
bị nghi là kẻ gian đang tính ra tay làm một mẻ. Rồi lại
tiếp tục rình mò, nhưng vô hiệu.
Tối đến, ở khắp mọi nhà chung quanh, ánh đèn đều
sáng lên nơi các cửa sổ, ngoại trừ căn nhà đó. Chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.