KẺ LÃNG DU - Trang 211

Xong, lập tức bắt tay vào những công việc của một người nội trợ.

Trước hết, cô xếp dọn trong hai phòng, rồi chải những quần áo Meaulnes
bận hôm qua. Khi chải tới cái quần đầy bùn dính chặt dưới gấu, cô tỏ ra
bực mình lắm, vẻ do dự, cẩn thận, kỹ lượng; trước khi chải lại lấy con dao
cạo bớt lớp bùn đi.

Meaulnes nói:
“Trẻ con ở Sainte-Agathe sau mỗi khi nhảy vào vũng bùn cũng làm

như vậy.”

Valentine đáp:
“Còn em thì được mẹ dạy”
Đó là người con gái mà trước thời kỳ xảy ra cuộc phiêu lưu kỳ lạ, gã-

thợ-săn-kiêm-anh-nông-dân Meaulnes ao ước được lấy làm vợ.

15 tháng Sáu. Có người quen giới thiệu họ là một cặp vợ chồng nên

Meaulnes và Valentine được mời tới dự tiệc ờ một nông trại mà cả hai đều
cảm thấy rất chán ngán. Valentine tỏ ra e thẹn đúng như một cô dâu mới.

Nến được thắp trên hai cái chân đèn đặt ở hai đầu bàn có trải khăn

mầu trắng, y hệt một tiệc cưới ở thôn quê. Dưới luồng sáng yếu ớt, các
khuôn mặt mỗi khi cúi xuống thì lại chìm trong bóng tối.

Cùng Valentine ngồi bên tay phải Patrice (con trai ông chủ trại),

Meaulnes chẳng nói một lời suốt từ đầu đến cuối bữa tiệc, tuy rằng mọi
người luôn luôn gợi chuyện với riêng anh. Từ ngày đến ngụ tại thôn xóm
hẻo lánh này, anh quyết định tỏ cho cư dân nơi đó biết rằng Valentine là vợ
để tránh sự đàm tiếu. Cũng vì như vậy mà luôn luôn anh bị khổ sở vì hối
hận, luyến tiếc.

Trong khi Patrice ra vẻ một điền chủ ở thôn quê đang điều khiển bữa

tiệc, thì Meaulnes ngẫm nghĩ:

“Đáng lẽ tối nay, trong một căn phòng trần thấp như căn phòng này -

mà ta vẫn chưa quên - chính ta phải là người điều khiển tiệc cưới của riêng
mình ”

Ngồi bên cạnh, Valentine e thẹn từ chối hết mọi món thức ăn người ta

đưa đến, trông đúng là một cô gái quê. Cứ mỗi khi được mời, cô lại ngó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.