KẺ LÃNG DU - Trang 24

CHƯƠNG 5

CHIẾC XE NGỰA TRỞ VỀ

T

ừ khi tôi đón ông bà ở Nhà Ga về cho đến sau bữa tối, ngồi trước lò

sưởi, ông bà bắt đầu kể tỉ mỉ từng chi tiết tất cả những gì đã xảy ra từ mùa
nghỉ lễ năm trước, tôi chợt nhận ra rằng mình chẳng hề để ý lắng nghe ông
bà vừa nói gì.

Cánh cửa sân chơi rất gần với cửa phòng ăn, kêu cọt kẹt mỗi lần hé

mở. Thường thường, mới vừa chập tối lúc cả nhà còn thức, tôi hay kín đáo
đợi chờ tiếng cọt kẹt ấy, tiếp theo sau là tiếng giày lạch cạch hay tiếng chùi
lên thảm nơi ngạch cửa, thỉnh thoảng lại có một giọng nói nhỏ như thể ai
đó đang thì thầm với nhau trước khi bước vào, và rồi tiếng gõ cửa vang lên.
Đó thường là một bác hàng xóm, những giáo viên hay một người nào đó
cuối cùng cũng đến góp vui với chúng tôi trong buổi tối dài.

Tối nay, đáng ra tôi không phải mong đợi gì nữa bên ngoài nữa bởi vì

tất cả những người mà tôi yêu quý thì đã tụ họp quây quần ở nhà chúng tôi.
Tuy nhiên, tôi vẫn không ngừng lắng nghe bất cứ tiếng động nào trong đêm
và đợi chờ ai đó sẽ mở cánh cửa kia ra. Ông nội ngồi im với râu tóc bờm
xờm của một người chăn cừu xứ Gascogne, hai chân nặng nề đặt phía
trước, cây gậy kẹp giữa đùi, vai bên phải khòm xuống mỗi lần ông nghiêng
người gõ cái tẩu thuốc trên đầu mũi giày của ông. Với đôi mắt ướt và hiền,
ông tán thành tất cả những gì bà nội nói về chuyến đi, về những con gà mái,
các hàng xóm và các nông dân chưa trả tiền thuê ruộng cho ông. Nhưng, tôi
đã không còn để tâm đến những gì ông bà nói nữa. Trong óc chỉ hình dung
cái bánh xe quay tròn rồi thình lình ngừng lại trước cổng sắt. Meaulnes sẽ
nhảy xuống khỏi xe ngựa và đi vào nhà giống như chẳng hề có gì xảy ra.
Hoặc có thể thoạt đầu anh đưa con ngựa về Belle Étoile trước, rồi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.