KẺ LÃNG DU - Trang 37

Buổi chiều của lần đánh nhau hôm ấy, sau bốn giờ, trong lúc tôi và

Meaulnes phải đem cất những dụng cụ làm vườn nào là cuốc nhọn, nào là
xẻng đục dùng để đào những lỗ hỗng, thì chúng tôi nghe tiếng la vang trên
đường cái. Đó là một đám những thiếu niên và bọn trẻ ranh làm thành đội
ngũ cứ từng bốn người một, chạy nhanh và đều giống như một đoàn thể
được tổ chức chặt chẽ, dẫn đầu bởi Delouche, Daniel, Giraudat và một gã
khác mà chúng tôi không biết mặt. Bọn họ thoáng thấy chúng tôi và réo gọi
mắng nhiếc chúng tôi một cách tàn tệ. Cứ như thế, bọn này sửa soạn một
trò chơi đánh nhau nào đó chúng tôi không được biết và cũng không được
mời tham dự.

Anh Meaulnes chẳng nói lời nào, cất cái mai cái cuốc đang vác trên

vai vào dưới lều.

Tuy nhiên, vào giữa đêm hôm ấy, tôi giật mình tỉnh giấc khi cảm nhận

bàn tay anh đặt trên cánh tay tôi.

“Nào! Dậy đi! Chúng ta lên đường”.
“Bây giờ anh đã biết rõ lộ trình rồi chứ?”
“Tôi chỉ biết phần nào thôi. Sẽ phải tìm phần còn lại”, anh trả lời, hai

hàm răng khít chặt.

“Anh hãy nghe tôi, Meaulnes ạ”, tôi vừa nói vừa ngồi dậy. “Chúng ta

chỉ có một việc cấn làm là phải bỏ cả một ngày tìm cho ra phần đường mà
chúng ta không biết qua tấm địa đồ của anh”.

“Nhưng phần đường ấy thì rất xa nơi đây.”
“Được, mùa hè năm nay, khi ngày bắt đầu dài ra, chúng ta sẽ đến đó

bằng xe ngựa.”

Có một sự yên lặng kéo dài như muốn nói là anh bằng lòng.
“Rồi chúng ta sẽ cùng nhau nỗ lực tìm cho ra cô gái mà anh đã yêu”.
Cuối cùng tôi nói thêm:
“Hãy nói cho tôi biết cô ấy là ai, nói với tôi về cô ấy đi!”
Anh ngồi xuống nơi chân giường tôi. Trong bóng tối, tôi nhìn thấy cái

đầu nghiêng nghiêng, đôi cánh tay chéo vòng vào hai đầu gối của anh. Rồi
anh thở mạnh, giống như người lâu ngày ôm ấp một tâm sự bí mật và cuối
cùng cũng giãi bày được bí mật ấy ra...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.