KẺ LÃNG DU - Trang 38

CHƯƠNG 8

CUỘC PHIÊU LƯU

Đ

êm hôm ấy, Meaulnes chưa kể cho tôi nghe những gì đã xảy ra với anh

ở dọc đường. Và ngay đến khi anh quyết tâm ký thác mọi sự với tôi vào
những ngày khổ ải mà tôi sẽ kể lại sau, trong một thời gian rất dài, những
việc đó vẫn còn là điều bí mật lớn trong thời tuổi nhỏ chúng tôi. Nhưng bây
giờ tất cả đều đã hết, bao nhiêu cái xấu, bao nhiêu cái tốt tất cả chỉ còn là
những tro bụi, thì giờ đây tôi có thể kể lại cuộc phiêu lưu kỳ diệu của anh.

Trên đường đi Vierzon, vào khoảng một giờ rưỡi chiều, trời thật giá

lạnh, Meaulnes cho ngựa chạy mau vì biết cũng đã gần chiều rồi. Ban đầu
anh chỉ nghĩ đến cái thú làm cho tất cả bọn chúng tôi ngạc nhiên khi bốn
giờ chiều anh đón ông bà Charpentier về bằng xe ngựa. Quả là, lúc ấy anh
không hề có một ý định nào khác.

Lần lần, gió lạnh thấm vào người, anh bèn quấn hai chân vào tấm mền

mà ban đầu anh đã từ chối không nhận, nhưng những người ở trại Belle
Étoile cứ nhất định bắt để lên xe.

Lúc hai giờ, anh đi ngang khu phố ở làng La Motte. Anh chưa bao giờ

đi qua một làng nhỏ nào vào giờ trẻ con đi học, nên lấy làm thích thú thấy
làng đó vắng vẻ, tựa như đang ngủ. Thỉnh thoảng, từng quãng xa mới có
một tấm rèm được vén lên để lộ ra khuôn mặt tò mò của một bà nhà quê.

Ra khỏi làng La Motte, ngay sau khu trường học, anh ngần ngừ giữa

hai ngã đường và mang máng nhớ rằng phải rẽ về phía trái mới đúng đường
đi Vierzon. Không có ai ở đó để anh hỏi đường. Anh bèn cho ngựa chạy
nước kiệu trên con đường bắt đầu hẹp dần và lồi lõm đá, rồi đi ven theo
một khu rừng thông trong một lúc lâu. Sau cùng gặp một người phu chở
hàng, anh đưa hai tay lên che miệng làm loa, hỏi người đó xem có phải đây
là đường đi Vierzon không? Con ngựa níu mạnh dây cương, tiếp tục chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.