KẺ LÃNG DU - Trang 55

CHƯƠNG 13

LỄ HỘI KỲ LẠ

N

gay sau khi người thanh niên cao lớn và gã kịch sĩ đi mất thì chàng học

trò rời khỏi chỗ núp. Hai bàn chân anh lạnh ngắt, các khớp xương cứng đơ,
nhưng nhờ đã nghỉ ngơi nên đầu gối xem ra cũng lành lại.

“Phải xuống ăn tối thôi”, anh thầm nghĩ, “không thể bỏ qua điều ấy

được. Mình sẽ là một khách mời bị người ta quên tên thôi. Mình cứ việc tự
nhiên đến dự buổi hội hóa trang. Hơn nữa, mình không phải là người tự
tiện xâm nhập vào đấy, chắc chắn là ông Maloyau và bạn ông ấy đang chờ
mình ở đó.”

Đi ra khỏi khoảng tối đang bao trùm hoàn toàn lên góc nhỏ nơi đặt cái

giường, anh có thể trông thấy khá rõ cản phòng nhờ ánh sáng những ngọn
đèn lồng màu xanh.

Gã Bohemian quả thực đã có “sửa soạn” cân phòng. Chỗ những cái

móc thấy có treo những chiếc áo khoác. Trên một cái bàn nặng nề bằng đá
hoa đã rạn đặt trong nhà tắm, người ta bày sẵn những vật dụng để cho
chàng tuổi trẻ đã trải qua đêm trước trong một chuồng cừu bỏ hoang biến
thành nhà quý tộc sang trọng. Những bao diêm được để gần giá đèn lớn dặt
trên lò sưởi. Nhưng người ta đã quên đánh bóng sàn nhà nên Meaulnes
nhận thấy dưới gót giày anh toàn là cát và vôi. Một lần nữa, anh lại có cảm
tưởng như đang ở trong ngôi nhà hoang phế từ lâu.

Lúc đi đến gần lò sưởi, anh suýt vấp phải một chồng giấy bồi lớn và

những hộp nhỏ; anh bèn với tay bật diêm châm vào ngọn nến, rồi giở
những nắp hộp lên, nghiêng người nhìn vào trong. Đó là những bộ áo quần
kiểu rất xưa của lớp người trẻ, những áo choàng cổ cao bằng nhung, những
cánh áo gi-lê mỏng rất rộng ngực, những cà-vạt dài thòng màu trắng và các
đôi giày bóng loáng theo kiểu từ đầu thế kỷ. Anh không dám chạm tay vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.