KẾ LÃO BÀ - Trang 216

Nhìn ánh mắt tha thiết của vợ, Trạch Vũ đành đi lấy máy sấy, ngồi

xuống bên giường để cho cậu sấy tóc. Hai người không nói gì cả, trong
phòng chỉ quẩn quanh tiếng máy sấy o o đều đều, có chút gì đó rất ấm áp.
Ninh Dương điều chỉnh nhiệt độ ở mức vừa phải, chăm chú lật từng lớp tóc
người kia sấy khô, cẩn thận để y không cảm thấy khó chịu. Cậu chợt nhận
ra mặc dù gương mặt của Trạch Vũ không có nhiều dấu hiệu tuổi tác, mái
tóc của y cũng không phải vì thế mà giấu đi được những sợi bạc. Những sợi
tóc lóng lánh đan xen trong lớp tóc đen dày làm cậu không khỏi xúc động,
dịu dàng nhướn dậy khỏi ổ chăn hôn lên mái đầu của Trạch Vũ.

Đột nhiên được vợ hôn như vậy, Trạch Vũ rất hạnh phúc. Y đỡ lấy eo

cậu để cậu ngồi trên lòng mình, kéo chăn lên bao lấy thân thể trần trụi của
cậu. Y nâng bát cháo, một tay múc lên một thìa nhẹ nhàng thổi nguội, đưa
đến bên môi người kia. Đôi môi căng mọng hé ra một chút tiếp nhận thìa
cháo, khiến cho cháo nhanh chóng trôi tuột xuống cổ họng, để lại dư vị vô
cùng ngọt ngào. Nhìn thấy vợ y ăn ngoan ngoãn, Trạch Vũ vui vẻ xúc đến
từng thía lại từng thìa, thật nhanh tô cháo đã vơi cạn. Y cúi xuống hôn đi
chút cháo vương trên quầng môi phấn hồng, vòng tay ôm chặt lấy người
trong lòng vỗ về.

-Cháo rất ngon nhỉ -Y cảm thán, mút vào cánh môi một chút. Cánh tay

tráng kiện với đến cốc nước đưa lên miệng nhấp một ngụm, trực tiếp đi đến
mớm cho đối phương. Ninh Dương đỏ mặt tiếp nhận sự ân cần của Trạch
Vũ, vòng tay qua gáy y xoa xoa, thều thào qua hơi thở:

-Cảm ơn ông...

-Ngủ một chút nào..

Trạch Vũ ôm Ninh Dương trong lòng, dịu dàng đặt một nụ hôn lên

trán cậu. Ninh Dương cọ cọ mặt vào ngực y, nũng nịu..

-Hát cho tôi ngủ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.