KẾ LÃO BÀ - Trang 307

bụng, đảm bảo rằng cả hai đều ở trạng thái tốt nhất, sống không phải thiếu
thốn cái gì. Ninh Dương bình thường đã ăn ít, khi bị nghén lại càng khó
nuốt xuống, thành ra cả cậu và mẹ đều mệt mỏi. Thế nhưng mẹ lại chẳng
bao giờ thể hiện điều đó ra, không khỏi làm Ninh Dương cảm thấy xúc
động.

-Sóng điện thoại không tốt cho đứa bé đâu- Thẩm phu nhân cầm chiếc

điện thoại đặt ra xa, vẻ mặt tỏ rõ sự không hài lòng. Ninh Dương không có
ý phản đối, lặng lẽ ăn vài thìa. Thẩm phu nhân khẽ xoa xoa mái đầu nhỏ
nhắn của con trai, dịu giọng nói, trên mặt là bao nhiêu yêu thương chân
thành...

-Mẹ biết là tình cảm không phải muốn cắt đứt là có thể cắt đứt được

nhưng mẹ không muốn nhìn thấy con đau khổ như thế này nữa. Hiện tại
sức khỏe của con và đứa nhỏ mới là quan trọng, đừng quá bi lụy, bản thân
con cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.

-Vâng ạ.

Ninh Dương nhẹ nhàng gật đầu. Mẹ đã vất vả vì cậu nhiều, sao cậu nỡ

làm mẹ phiền lòng thêm chứ? Mọi chuyện đi đến bước đường này là do
cậu, cậu làm gì có tư cách để phản kháng? Chừng đó thời gian để suy nghĩ
cũng đủ để cậu hiểu thấu rồi.... Ninh Dương cố gắng ghìm xuống cảm giác
nôn nao trong cổ họng để ăn hết bát cháo. Cháo rất ngon nhưng trong
miệng lại là một mảng đắng ngắt...

$$$

Bắc Kinh, 4 giờ chiều..

Không khí Tết Nguyên Đán đã tràn về trong từng con ngõ nhỏ. Hàng

loạt các cửa hàng cửa hiệu trưng ra những chiếc biển hiệu màu đỏ tươi, một
số còn treo cả đèn lồng truyền thống. Người người đổ ra đường tiến đến các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.