KẾ LÃO BÀ - Trang 327

nhưng cửa cách âm tốt nên người bên ngoài hoàn toàn không thể nghe thấy.
Ninh Dương càng lúc càng thấy không đủ, cặp đùi non mịn vô thức tách ra
để lộ miệng nhỏ khép mở không ngừng, hai ngón tay một lượt nhét vào bên
trong...

-Ân..Trạch Vũ..ha..ân...ưm...Trạch Vũ...ưm

Cơ thể theo thói quen khẽ vặn vẹo, miệng nhỏ dựa theo những nhịp

đâm rút điên cuồng trong trí nhớ tham lam mút vào hai ngón tay đến tận
gốc, thế nhưng cảm giác hư thoát trống vắng đến cùng cực vẫn không chịu
giảm bớt. Ninh Dương trong mơ màng kêu tên Trạch Vũ, di chuyển ngón
tay trong tiểu huyệt mà mường tượng ra cự vật đang mạnh mẽ xâm chiếm,
hai đùi tự giác mở ra rộng hơn dù vẫn rất cẩn thận để không làm ảnh hưởng
đến đứa nhỏ trong bụng. Đến khi cả ba ngón tay cùng ra vào thuận lợi, bàn
tay trên phần thân rời đi bấu chặt lấy ga giường, hoàn toàn dựa vào khoái
cảm ở hậu huyệt để đạt đến cao trào. Bên tai cậu giống như văng vẳng lời
yêu thương của Trạch Vũ, nước mắt cứ trào ra thấm ướt một mảng gối.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, tầm mắt nhạt nhòa của cậu lại hiện ra hình bóng
của nam nhân ấy, khiến cho cậu bật ra thành những tiếng nức nở.

-Trạch Vũ..tôi yêu ông...

"Ninh Dương, tôi cũng yêu em.."

-Trạch Vũ!!!

Cao trào qua đi, chỉ còn cảm xúc bi thương vương vấn ở trong lòng.

Nhìn quanh căn phòng bao nhiêu lần cũng chỉ thấy bản thân cô quạnh,
Ninh Dương cắn răng lấy khăn giấy lau sạch dịch thể ở trên người rồi nằm
xuống giường vô lực nhìn lên trần nhà, nước mắt ở khóe mi trong ánh đèn
lấp lánh như sao xa....

$$$

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.