KẾ LÃO BÀ - Trang 92

-Trạch Vũ, tôi muốn...

Là nam nhân, ai có thể nhịn nổi khi nhìn thấy cảnh tượng như thế này?

Trạch Vũ sung sướng nâng chân của Ninh Dương lên đặt lên bờ vai cường
tráng của mình, mạnh mẽ đi vào. Tuy bên dưới đã giãn ra nhiều, đột ngột bị
kích thích như thế khiến cho Ninh Dương nhịn không được thét lớn, khóe
mắt bất giác ươn ướt..nhưng lần này là nước mắt hạnh phúc.

Một lần, lại thêm một lần, thẳng đến khi Ninh Dương ngất đi, tiểu

huyệt đã hoàn toàn bị tinh dịch lấp đầy, Trạch Vũ mới mang Ninh Dương đi
tẩy rửa, sau đó lại theo thói quen ôm cậu đi vào giấc ngủ.

Vợ y chủ động như vậy, y còn mong muốn điều gì hơn? Trạch Vũ chợt

cảm thấy, trên thế gian này bản thân là người hạnh phúc nhất, cánh tay tự
động siết chặt hơn. Y hôn hôn cái gáy đã đầy dấu hôn của vợ, mỉm cười
đến sáng lạn. Người kia trong giấc ngủ vẫn gọi tên y, cơ thể cũng dựa sát
vào người y cọ cọ, đáng yêu đến mức không thể diễn tả thành lời.

Trạch Vũ đá bay hết những lo nghĩ trong đầu, an nhàn ôm vợ đi ngủ,

trước khi hoàn toàn không còn ý thức vẫn lẩm bẩm:

-Tôi yêu em..

$$$

Ngày hôm sau, Trạch Vũ phải dậy sớm đến công ty, tuy nhiên y vẫn

không quên hôn vợ một cái thật sâu, tinh thần cực kì phấn chấn. Đúng như
người ta nói, "đằng sau một người đàn ông thành công là một tiểu thụ xinh
đẹp". Trạch Vũ rất tự tin sẽ giải quyết được công việc để buổi tối có thể về
nhà thật sớm bồi vợ yêu ăn tối, ung dung xách cặp tài liệu đi làm. Thiếu
niên muốn ngủ thêm một chút nữa nhưng khoảng không trống trải ở bên
cạnh khiến cậu rất khó chịu, sau một hồi liền ra khỏi giường mặc quần áo,
đánh răng rửa mặt ăn sáng rồi đến trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.