KẺ NẶN BÓNG - Trang 159

Một cảm giác ấm áp đến ngứa ngáy bao bọc lấy tay cô. Cô nghe thấy bà
Carmen cười thỏ thẻ. “Cháu đã thử nặn bóng rồi à ?”

Sierra gật đầu. “Vui lắm ạ.” Một nụ cười hé nở trên môi cô.
Đột nhiên bao quanh cô là một làn hơi ấm nồng đượm. Một vầng

sáng nóng ấm lan vào trong mí mắt. “Cháu ngoan” , bà Carmen thì thầm
vào tai cô. “Ta rất tự hào về cháu.”

“Nhưng…”
“Rất tự hào.”
Có gì đó bên trong Sierra đã tan chảy bởi cái ôm đó - một làn sóng

dịu nhẹ đầy bao dung đong đầy từng ngóc ngách trong cô. Con sóng ấy là
thật, mọi khoảnh khắc nó lan ra đều là thật, và nó chạm tới phần sâu thẳm
nhất trong trái tim mà Sierra dành riêng cho gia đình mình. Bà ngoại cô -
vẫn là khuôn mặt già nua mà cô vừa thương vừa sợ khi còn nhỏ - chính là
Lucera, mặt trời bị lưu đày của thế giới linh hồn.

Sierra vừa cười vừa khóc tạo thành một âm thanh kì cục. Bà ngoại

ôm chặt và vỗ nhẹ vào lưng cô. “Nín đi, cô gái của bà, ổn cả rồi.”

Khi Sierra ngẩng khuôn mặt lem nhem nước mắt lên qua vai của bà

Carmen, cô thấy những linh hồn đã xoay gần mình hơn. Cô nghĩ mình có
thể nhìn thấy loáng thoáng khuôn mặt của một vài người trong số họ,
những cái miệng há hốc, và những đôi mắt vừa buồn bã lại vừa đầy cảm
hứng. Cô băn khoăn không biết họ mang theo những bí mật và quyền năng
gì. Họ xoay thành những vòng tròn chậm rãi xung quanh hai người, hát
những bài thánh ca trầm bổng và quan sát, lúc nào cũng quan sát.

Những linh hồn ấy sẽ giúp cô. Họ sẽ vùng lên chống lại Wick cùng

với cô. Và bà Carmen sẽ dẫn đầu cuộc chiến công.

“Vậy, đi thôi” , Sierra nói. “Hãy quay về rồi chúng ta có thể cùng

làm Lucera và cho Wick một trận nên thân.”

“Ta không thể.”
“Gì cơ ạ ?”
“Ta không thể trở lại.”
Sierra giằng ra khỏi vòng tay của bà ngoại. “Tại sao lại không ạ ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.