KẺ NẶN SÁP - Trang 114

người đàn ông ưa nhìn, theo kiểu đẹp mã của tượng Hy Lạp. ông ta khiến
người khác ngưỡng mộ, nhưng thiếu sự nhiệt thành hay sức hấp dẫn. Gương
mặt điềm tĩnh đến lạ kì không có nếp nhăn hay dấu hiệu nào của tuổi tác, chỉ
đôi bàn tay xương xẩu với triệu chứng viêm khớp tiết lộ rằng ông ta đã qua
tuổi ngũ tuần. Robert đưa tay lên vuốt mái tóc vàng một, hai lần gì đó, thi
thoảng khẽ chạm vào cà vạt. Khó lòng đoán định nổi ông ta choáng váng
đến mức nào hay, liệu ông ta có choáng váng không.

“Anh có thiện cảm với ông ta không?” Roz hỏi.

“Không nhiều. Robert Martin làm tôi nhớ tới Olive. Tôi không thích phải

ở cạnh những người giỏi che giấu cảm xúc. Tôi không thoải mái.”

Hawksley chỉ nói với Robert Martin những điều cơ bản nhất, thông báo rằng
thi thể vợ và con gái út của ông ta đã được tìm thấy trong bếp của gia đình
vào hồi chiều nay; và con gái cả của ông ta đã khai ra vài điều khiến cảnh
sát tin rằng chính cô ta là người đã sát hại họ.

Robert Martin bắt tréo chân và bình tĩnh khoanh hai tay đặt lên lòng mình,

“Các anh có ép buộc con bé điều gì không?”

“Không. Chúng tôi thậm chí còn chưa hỏi cung.” Hawksley chăm chú

quan sát ông ta, “Nói thật, thưa ông, dựa trên tính chất nghiêm trọng của vụ
việc, tôi nghĩ cô ấy nên có luật sư cố vấn.”

“Tất nhiên rồi. Người của tôi, Peter Crew sẽ đến đây.” Ông ta khẽ nhíu

mày vẻ thắc mắc, “Quy trình thế nào vậy? Tôi có nên điện cho anh ta
không?”

Hawksley bối rối trước vẻ điềm tĩnh của người đàn ông này. Anh vuốt

một tay qua mặt, “Ông có chắc mình hiểu được những gì vừa xảy ra
không?”

“Tôi nghĩ là có. Gwen và Amber đã chết và các anh nghĩ Olive đã giết

họ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.