KẺ NẶN SÁP - Trang 150

Nhưng lúc ta đi ngang qua, nó liền quay đi nên ta không bao giờ biết chính
xác là đứa nào trong đám con trai nhà ấy.”

“Nhưng tại sao bà biết chính xác đó là một O’Brien?”
“Bộ đồng phục,” Lily nói, “Chúng đều mặc đồng phục.”
“Họ ở trong quân ngũ sao?” Roz ngạc nhiên hỏi.
“Đồ da, chúng gọi thế.”
“Ồ, cháu hiểu rồi. Ý bà là họ đua xe mô tô phải không?”
“Đúng rồi, hội Những thiên thần địa ngục

*

gì đó.”

Roz bối rối nhíu chặt mày. Cô từng khẳng định chắc nịch với Hawksley

rằng Olive không phải tuýp người nổi loạn. Nhưng… Những thiên thần địa
ngục sao? Vì Chúa! Một cô gái theo học trường dòng cũng chỉ nổi loạn đến
thế là cùng!

“Bà có chắc không, Lily?”
“À, có một điều chắc chắn là giờ ta chẳng thể chắc chắn về điều gì nữa.

Có một thời gian, ta tin chắc chính phủ biết cách vận hành nhà nước này tốt
hơn mình. Nhưng giờ ta lại nghĩ khác. Từng có lúc, ta tin chắc nếu Chúa ở
trên thiên đàng thì mọi chuyện trên thế gian này sẽ ổn cả. Giờ, ta cũng
không cho là vậy. Nếu Chúa ở đó, cô gái ạ, hẳn Ngài đã mù lòa và câm điếc
rồi. Nhưng đúng đấy, ta tin Bánh bao tội nghiệp của ta đã phải lòng một
thằng nhóc nhà O’Brien. Chỉ cần nhìn con bé thôi là đủ biết tâm hồn nó
đang treo ngược cành cây vì thằng nhóc.” Bà lão mím chặt môi, “Chẳng
phải chuyện gì tốt đẹp đâu. Chẳng tốt đẹp đâu.”

Roz nhấp một ngụm trà đắng ngắt, “Và bà nghĩ chính cậu O’Brien đã giết

mẹ và em gái Olive?”

“Rõ là thế rồi, không phải sao? Như ta đã nói, cô gái ạ, chúng là lũ cặn

bã.”

“Bà đã nói chuyện này với cảnh sát chưa?” Roz tò mò hỏi.
“Giả sử họ có hỏi, thì ta đã nói, nhưng ta thấy không cần thiết phải tự đi

trình báo. Nếu Bánh bao không muốn chúng dính líu đến vụ này thì đó là
việc riêng của con bé. Và nói thật nhé, ta không muốn gây hắn với chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.