KẺ NẶN SÁP - Trang 170

có phải cậu ta có cảm tình với cô gái không.” Bà ta mở cửa xe, “Tôi phải đi
đây.”

“Chờ đã,” Roz kiên quyết gọi. “Người đàn ông đó là ai?”
“Không biết. Chúng tôi chỉ nhận tiền mặt và ông ta chưa bao giờ nói tên.”
“Trông ông ta thế nào?”
“Tôi sẽ trễ tàu mất.”
Roz nghiêng người sang đóng cửa lại, “Bà còn mười phút và nếu bà

không mô tả cụ thể cho tôi nghe về người đàn ông, tôi sẽ đi thẳng về văn
phòng của bà, sau đó tiết lộ mọi chuyện cho Wheelan đấy.”

Marnie nhún vai hờn dỗi, “Khi đó, ông ta chừng hơn năm mươi, đủ già để

làm bố Olive nếu tuổi cô ta đúng như lời ông ta mô tả. Trông cũng ưa nhìn,
kiểu hơi giả tạo, tinh tươm và chải chuốt. Ông ta nói giọng khá chuẩn,
nghiện thuốc, và luôn mặc com lê cà vạt. Cao trên mét tám và tóc vàng. Rất
kiệm lời, luôn đợi chúng tôi lên tiếng trước, không bao giờ mỉm cười, không
bao giờ tỏ ra vui vẻ. Tôi nhớ đôi mắt ông ta bởi vì chúng không giống màu
tóc. Chúng có màu nâu đậm. chỉ thế thôi,” bà ta quả quyết. “Tôi không biết
gì thêm về ông ta và tôi cũng chẳng biết gì về cô ta hết.”

“Nếu nhìn ảnh thì bà sẽ nhận ra ông ta chứ?”
“Có lẽ. Cô biết ông ta à?”
Roz gõ mấy ngón tay trên vô lăng, “Nghe thật vô lý nhưng có vẻ người đó

chính là bố cô ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.