KẺ NẶN SÁP - Trang 189

Đường dây ngắt.
Roz tự hỏi liệu điệu cười nhăn nhở của cô lúc này có ngây ngốc như cô

đang cảm thấy không. Cô lại chuyển điện thoại về chế độ tự động và lên
giường. Cô gần như chìm vào giấc ngủ ngay lập tức.

Điện thoại reo lần nữa vào 9 giờ sáng hôm sau. “Roz đấy à?” Lần này giọng
Hawksley tinh táo và cảnh giác.

“Tôi nghe đây.”
“Hal Hawksley.”
“Chào anh,” cô vui vẻ nói. “Tôi không biết là anh có số của tôi.”
“Cô đưa tôi danh thiếp mà, nhớ không?”
“À, phải. Tôi có thể giúp gì cho anh?”
“Hôm qua tôi đã cố gọi cho cô, và để lại lời nhắn nữa.”
Cô cười đáp, “Xin lỏi, băng ghi âm bị hỏng. Tất cả những gì tôi nghe thấy

là mấy tiếng rè rè chói tai.”

Cô nhận ra tiếng thở phào nhẹ nhõm. “Không có gì.” Một thoáng im lặng,

“Tôi chỉ thắc mắc làm sao cô có thể moi được thông tin từ nhà O’Brien.”

“Tôi gặp bà mẹ, và mất 50 bảng, nhưng cũng đáng. Hôm nay anh có bận

không? Hay tôi lại đến để tra tấn lỗ tai anh nữa nhé? Tôi cần anh giúp vài
việc, tôi muốn có một bức ảnh của bố Olive và xem hồ sơ y tế của cô ta.”

Anh ta vui vẻ trả lời, “Cái thứ hai thì không thể. Olive được quyền xem

hồ sơ đó. Nhưng cô thì không, đột nhập vào nhà tù Parkhurst

*

còn dễ hơn là

đột nhập vào kho dữ liệu NHS

*

. Tôi có thể kiếm được một bức ảnh của

Robert Martin, nếu thuyết phục được Geoff Wyatt photo lại một bản từ hồ
sơ.”

“Còn ảnh của Gwen và Amber? Anh lấy được bản sao luôn chứ?”
“Còn phải xem cô có đủ dũng khí hay không. Những bức ảnh duy nhất mà

tôi có là hai mẹ trong tạo hình tử thi. Cô hãy liên hệ với luật sư của Martin
nếu muốn lấy ảnh họ khi còn sống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.