KẺ NẶN SÁP - Trang 196

quảng cáo đường mật, và tôi vẫn luôn muốn được sống trên mỏm đá trông ra
biển, nuôi thêm một chú chó và đi khám phá khắp bãi biển.”

Anh nhìn giá, rồi tò mò hỏi, “Cô có đủ tiền không?”
“Cũng tương đối.”
“Một cô nàng giàu có. Rõ ràng viết lách là một nghề dễ kiếm chác.”
“Chẳng phải đâu. Đó là số tiền tôi nhận được sau khi đã xong việc thôi.”
“Xong việc gì?” Anh hỏi, mắt nheo lại.
“Không quan trọng.”
“Có vẻ cuộc sống của cô chẳng có gì là quan trọng nhỉ.”
Cô nhún vai, “Tóm lại, anh không muốn đi? Chà, cũng chỉ là ý tưởng bất

chợt nảy ra thôi. Tôi có thể tự đi một mình.” Bỗng nhiên, trông cô thật cô
độc.

Anh ngoái ra sau, nhìn về phía nhà hàng rồi đột ngột với lấy áo khoác treo

sau cánh cửa. “Tôi sẽ đi. Nhưng tôi sẽ bị đày xuống địa ngục mất nếu ngăn
cô lại. Nơi này nghe như một thiên đường vậy, và lời khuyên sáng suốt nhì
mà mẹ tôi từng khuyên là không bao giờ được ngáng đường giữa một phụ
nữ và thứ cô ta muốn.” Anh kéo cánh cửa và khóa lại.

“Thế còn lời khuyên sáng suốt nhất là gì?”
Anh ta thản nhiên khoác tay lên vai cô và dẫn cô ra hành lang. Cô có thực

sự cô đơn như vẻ ngoài lúc này không? Suy nghĩ ấy khiến anh sầu não.
“Hạnh phúc không phải thứ có thể đem ra đùa cợt.”

“Nghĩa là gì?”
“Nghĩa là chúng ta phải thực sự coi trọng việc mưu cầu hạnh phúc. Cuộc

sống còn ý nghĩa gì nếu người ta không vui vẻ chứ?”

“Thì người ta phải cố tích đức để dành cho kiếp sau, có khi những kiếp

nạn khổ ải lại tốt cho tâm hồn, đại loại thế.”

Hawksley hào hứng đáp, “Nếu cô nói vậy, hay chúng ta đi bằng xe tôi?

Tôi sẽ cho cô cơ hội để kiểm nghiệm lý thuyết của mình.” Anh dẫn cô tới
chiếc Ford Cortina cổ lỗ và mở cửa ghế phụ, làm tiếng bản lề kêu lên ken
két.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.