KẺ NẶN SÁP - Trang 222

14

Marnie chăm chú nhìn tấm ảnh của Robert Martin vài giây rồi lắc đầu.
“Không phải. Người gửi thư không đẹp trai bằng và tóc cũng khác, dày hơn,
không chải hất ra đằng sau mà hất sang một bên. Dù sao tôi cũng nói với cô
rồi, ông ta có mắt màu nâu sẫm, gần như đen, còn người trong ảnh mắt lại
nhạt màu. Đây là bố cô ta à?”

Roz gật đầu.
Marnie trả lại tấm ảnh, “Mẹ tôi luôn nói, không bao giờ được tin một

người đàn ông có dái tai nằm thấp hơn khuôn miệng. Đó là dấu hiệu của bọn
tội phạm. Nhìn ông ta xem.”

Roz nhìn kĩ hơn. Cô đã không để ý đến chi tiết đó vì tai ông ta bị tóc che

khuất, nhưng quả thật, đôi tai của Martin trông mất cân đối một cách bất
thường với toàn bộ gương mặt. “Mẹ bà có quen tên tội phạm nào sao?”

Marnie khịt mũi, “Tất nhiên là không. Chỉ là mấy chuyện tầm phào thôi.”

Bà ta nghển cổ lên nhìn tấm ảnh lần nữa, “Dẫu sao thì, hẳn ông ta phải được
xếp vào loại côn đồ hạng nặng.”

“Ông ta chết rồi.”
“Có lẽ ông ta đã di truyền lại cho con gái. Cô ta còn hơn cả hạng nặng ấy

chứ.” Bà ta vẫn mải mê giũa móng tay, “Chỉ là tò mò thôi, nhưng cô lấy nó ở
đâu đấy?”

“Tấm ảnh á? Sao bà lại hỏi vậy?”
Marnie đập đập cái giũa móng tay vào góc trên bên phải tấm ảnh, “Tôi

biết nó được chụp ở đâu.”

Roz nhìn về chỗ bà ta chỉ. Trên nền bức ảnh, phía sau đầu Martin là một

phần chiếc chao đèn với họa tiết hình những chữ “y” lộn ngược. “Có lẽ là
trong nhà ông ta.”

“Không phải. Hãy nhìn biểu tượng này xem. Chỉ có một nơi duy nhất gần

đây có loại chao đèn như vậy thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.