KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 161

việc mổ cắt dạ con vào năm11 tuổi. Tôi không quên đọc biên bản của các
phiên tòa.
- Tôi không hiểu, - Carrie nói. – Tại sao bà đọc các biên bản? Thẩm
phán Hamilton làm chánh án phiên tòa ấy.
- Đúng, nhưng Hamilton chết trước ngày tuyên án. Ông ta bị đột quị,
và phiên tòa giao cho tôi xử tiếp. Tôi là chánh án đã kết án Skarrett, và hắn
có lý do để muốn giết tôi. Tôi đã kết án hắn với mức tối đa.
Carrie kinh ngạc, ngồi dựa ngửa ra sau.
- Thế là có mối liên hệ giữa hai chúng ta. Dale Skarrett… và Jilly.
- Jilly chưa hề bị đưa ra tòa lần nào phải không? – Sara hỏi.
- Không có bằng chứng để kết án chị ta. Vả lại chị ta biến mất, Carrie
giải thích. – Chỉ có lời khai duy nhất của Avery mới kết tội Skarret ngộ sát
thôi. Mấy tuần sau ngày hắn bị kết án, tôi nhận được điện thoại từ nhà hỏa
táng ở Keywest hỏi tôi xử lý thế nào số tro hỏa táng của Jilly. Vì thế mà tôi
mới biết Jilly đã chết.
- Nhưng chị ta không chết, - Anne nói.
- Không, chị ta không chết. Đêm qua tôi thấy chị ta còn sống nhăn, -
Carrie xăng xái đáp. – Chị ta không già mấy. Chị ta vẫn còn đẹp… và vẫn
điệu đàng.
Sara đi vào bếp, đến tủ lấy tách đĩa.
Anne nói:
- Tôi luôn luôn muốn có đứa con gái, nhưng chồng tôi không muốn có
con. Anh ấy thuyết phục tôi tin rằng con cái sẽ làm hỏng nếp sống của
chúng tôi.
Sara vừa rót cà phê nóng vừa hỏi:
- Nếp sống của bà như thế nào?
- Làm việc. Chỉ làm việc. Tôi cảm thấy có tội về chuyện này,- bà ta
thú nhận. – Và vì thế tôi nhượng bộ chồng tôi ngay cả những chuyện nhỏ
nhặt.
Anne cho việc có con là chuyện nhỏ nhặt à?
Carrie lên tiếng:
- Tôi thấy rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.