KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 163

đến phàn nàn với viên quản lý. Đáng ra tôi phải có tài xế đến đón.
- Vì vậy mà, - Sara nói tiếp như thể Anne không lạc đề, - có lẽ bà
không bị lôi kéo vào chuyện như thế này. Tuy nhiên, bà vội nói thêm trước
khi Anne kịp cắt lời bà, - thực tế trước mắt là bây giờ bà sắp chết vì ngôi
nhà sắp nổ tung.
- Nhưng tại sao? Tôi không làm gì sai trái.
- Còn chúng tôi sai à? – Carrie hỏi.
Anne nhún vai.
- Hãy trả lời tôi đi, - Carrie yêu cầu. – Có phải bà nghĩ là chúng tôi
đáng phải chết như thế này?
- Tôi không biết, - Anne đáp. – Chắc cô đã làm cái gì đấy quá khủng
khiếp khiến cho chị cô bị nổi điên, còn Sara thì có thể bà ấy đã bỏ tù người
nào đấy vô tội.
Carrie tưởng Anne sẽ lấy lại lý trí, nhưng những lời của bà ta đã cho thấy
bà vẫn còn ở tận chốn trời xanh. Anne nói tiếp:
- Tôi vẫn không hiểu tại sao hắn đem tôi đến đây.
- Vì bà đã thấy mặc hắn, - Carrie đáp.- Làm sao bà điều hành được
công việc kinh doanh? Bà hỏi ngu ngốc quá.
- Tôi không thích cô. – Anne trả lời với giọng điệu ấu trĩ, rồi với vẻ
khinh bỉ, bà ta uống một hớp cà phê.
- Tôi cóc cần việc bà có thích tôi không.
- Thôi các bà ơi, cãi cọ nhau chẳng giúp ta đến đâu hết, - Sara nói xen
vào. – Anne này, kẻ sát nhân không để cho bà được tự do đâu. Bà đã gặp nó
rồi, nếu bà đến suối nước khoáng , thế nào bà cũng phàn nàn với ban quản
lý, và thế là bà đã làm náo động lên… Vì rõ ràng họ không phải tài xế đến
đón bà ở phi trường.
Bà cũng có thể miêu tả cho cảnh sát biết về kẻ sát nhân. Chuyện này sẽ rất
nguy hiểm cho nó, cho nên nó không để cho bà được tự do, - Carrie giải
thích – và bà có thể nói cho cảnh sát biết nó đem chúng ta đi đâu, - Sara nói
thêm. Bỗng nhiên trông bà có vẻ mệt mỏi, giọng bà kéo dài rề rề.
- Không, hắn không nói láo về chuyện này đâu.
Cả Sara lẫn Carrie đều cau mày nhìn Anne.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.