KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 190

lên để làm tấm chắn che chở. Hai cánh tay gã cứng như sắt, nhưng ngực gã
thì mềm, hầu như nhão nhoẹt.
- Thả tao ra, - cô ra lệnh. – Tao không có thì giờ đâu nhé.
Kenny cúi người xuống phía dưới Avery để John Paul không bắn trúng.
- Chừng nào cái ông của cô hạ súng xuống tôi mới thả.
John Paul ngạc nhiên khi thấy Avery không sợ hãi gì hết. Anh nghĩ nếu cô
sợ thế nào cũng để lộ sự sợ hãi ra ngoài chứ. Anh nói:
- Không có chuyện ấy đâu. Avery, chắc cô phải thay quần áo rồi đấy.
Cô ngạc nhiên khi nghe anh nói. – Cô đứng yên và hỏi:
- Tại sao?
- Vì khi tôi bắn thằng chó này, máu sẽ lấm vào người cô.
- Không, - cô đáp. – Này Kenny, tao biết cái ví là của dì tao, tao không
thèm để ý đến việc mày lấy tiền. Nhưng mày phải nói cho tao biết mày lấy
cái ví này ở đâu. Bây giờ thả tao ra.
- Không thả, - gã gầm gừ bên tai cô và ôm cô chặt cứng.
Mười ngón tay gã đan vào nhau quanh eo cô. Cô nắm hai ngón tay út của
gã giật mạnh ra sau. Rồi đồng thời cô cúi cằm xuống rồi đánh mạnh phía
sau đầu vào mặt gã. Cô nghe tiếng răng rắc, gã liền há hốc mồm vì đau đớn
và thả cô ra.
- Úi dà, - cô nói nho nhỏ. Mẹ kiếp, đau thật. Cô bước đi khỏi Kenny,
vừa đi đến phía John Paul vừa thoa sau đầu. Cô nghĩ: không đơn giản như
trong xinê. Bài học để đời.
Cô thấy vẻ ngạc nhiên hiện ra trên mặt John Paul. Cô hỏi:
- Sao?
Anh cười thoải mái.
- Không tệ.
Cô mở to mắt vẻ chán nản, nhìn Kenny, gã đang dựa người vào quầy.
- Tao muốn biết mày lấy cái ví ấy ở đâu.
- Cái ví của vợ tôi, Chrystal. Cô ta không thích nữa nên ném vào sọt
rác.
- Đừng nói láo. Đây là vấn đề sinh tử, - cô nói giọng hằn học. – Tao
không cần biết số tiền mày lấy trong ví bao nhiêu, - cô lặp lại, - nhưng tao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.