KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 209

- Ờ, ôi dà, nhảm!
Cô không để ý đến thái độ bất lịch sự của anh.
- Tôi nghĩ là anh nên về đi, trong khi còn có thể về được. Anh có thể
nói cho nhân viên FBI biết tôi ở đâu.
Anh chớp mắt.
- Cô đùa rồi phải không?
Cô vòng tay, rồi mở tay ra lại.
- Không, tôi nói thế. Nếu anh về chúng sẽ làm gì? Không làm gì hết. –
Cô nói rồi trả lời cho câu hỏi của mình. – Nói thật tình, anh không cần tham
gia vào việc này. Anh đã nói lên điều đó rồi. Chúng muốn tôi chứ không
muốn anh. Vả lại, anh đã gọi Noah rồi, mà ông ấy là FBI. Tôi tin ông đã
báo cho tổ công tác tại địa phương rồi, và chắc chắn họ đã tiến hành công
việc hỗ trợ. Khi anh đến nơi nào có máy điện thoại, anh có thể gọi lại cho
ông ấy, và nói cho ông ta biết chính xác tôi đang đi đến đâu.
- Tôi đã có cơ hội để bắt Monk, mà cô nghĩ tôi…- Anh quá giận phải
nói ra điều này. Anh lắc đầu. – Phải nói thẳng với cô chuyện này. Cô tin
rằng tôi sẽ thả cô ở giữa chốn hoang vu để về sao?
- Không phải anh có kế hoạch như thế à?
- Không, quỷ thật! – Anh đáp.- Tôi muốn tìm một chỗ an toàn cho cô
ẩn núp đến khi tôi quay lại, một chỗ mà Monk không tìm ra cô được.
- Nói tóm lại, anh sẽ thả tôi ở giữa chốn hoang vu để ra về. – Cô
không để cho anh có thì giờ suy nghĩ về chuyện này. – Anh đừng thả tôi
xuống đâu hết, trừ phi anh có ý định quay về Aspen.
- Cô điên rồi, cô biết không? Cô hoàn toàn điên rồi.
- Chắc anh nói đùa cho vui đấy chứ?
Anh không trả lời câu hỏi mỉa mai của cô.
Cô đưa tay vuốt tóc ra khỏi mặt, rồi để bàn tay trên đỉnh đầu.
- Ước gì tôi ra khỏi chiếc xe. Tôi cần chỗ yên tĩnh để suy nghĩ.
- Cô không suy nghĩ trong xe được à?
Cô biết chắc anh không hiểu. Khi cô làm việc trong buồng nhỏ của mình,
cô cảm thấy không khí như khi cô đang tập Yoga. Cô hoàn thiện kỹ thuật
lọc tâm trí trong lúc hai tay họat động trên bàn phím máy tính để nhập dữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.