KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 218

Julie Garwood

Kẻ phá đám

Dịch giả: Kim Thùy

Chương 17

- Cô ở đây tốt rồi đấy, - John Paul nói với Avery.
- Anh nói sao, tôi ở đây tốt rồi à? Anh nghĩ bây giờ anh leo núi đến
Coward s Crossing à? Đi trong đêm tối…trong trời mưa ư? Anh có điên
không?
- Avery.
Cô nắm cánh tay anh.
- Thôi được rồi, nếu anh đã quyết định, tôi sẽ đi với anh.
Cô nghĩ thế nào anh cũng cãi lại, và quả thật anh làm thế. Anh nói năng rất
lịch sự rằng cô sẽ làm cho anh đi chậm lại và anh không muốn hay không
cần thiết phải lo cho cô khi đến đấy. Khi dùng lời nói lịch sự không ăn
nhằm gì, anh bèn hăm dọa, thậm chí còn dọa sẽ trói cô vào tay lái chiếc xe.
Cô cứ để cho anh nói tự do, cô leo lên phía ghế sau xe, lấy áo khoát tập
chạy màu đen mặc vào, rồi lục túi xách cho đến khi tìm được cái mũ lưỡi
trai chơi dã cầu.
Vuốt mái tóc thòi ra dưới chiếc mũ lưỡi trai hiệu Oriolres có màu đen và
vàng cam sau gáy cho gọn gàng, cô ngồi xuống ghế, hất đôi giày chơi
tennit ra. Cô muốn lẫn vào đen tối, mà giày tennit thì có màu trắng nổi bật
quá.
Thật ơn Chúa, cô mang theo giày leo núi. Cô biết anh đang nhìn cô cho đến
khi cô bỏ đồ đạc vào cái túi xách có giây buộc rút ở một đầu. Cô nói:
- Tôi nghĩ chỉ có đồ điên mới đi leo núi trong đêm tối,.. chỉ có bọn
ngốc mới làm thế, nhưng nếu anh làm thế, tôi sẽ đi theo sau anh.
- Cô phải ở lại đây, - Anh nói, răng nghiến lại.
Cô giả vờ không nghe lời anh nói.
- Chúng ta chắc sẽ không đi xa được, và một trong hai ta có thể trẹo
mắt cá chân hay đại loại như thế khi xảy chân vào các lỗ hỗng mà chúng ta
không thấy, - rồi vừa thận trọng để đôi giày tennit vào xách, chống đế giày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.