KẺ PHÁ ĐÁM - Trang 231

Julie Garwood

Kẻ phá đám

Dịch giả: Kim Thùy

Chương 20

Cô có biết lội không? Anh trân tráo hỏi cô câu ấy sau khi đã nhảy ra khỏi
bờ đá, hai tay ôm sửng cô vào lòng. Avery không la hét. Trên chuyến bay
xuống mực nước sâu thăm thẳm bên dưới, cô không nhìn thấy gì hết. Vì cô
đang bận đấm anh để anh thả cô ra. Và cô cũng quá sợ nên không la hét ra
lời. Ôi, lạy Chúa, xin đừng để chúng con chết đuối.
Họ rơi mạnh xuống mặt nước, chân đâm xuống trước, nước lạnh ngắt. Cô
cảm thấy có mũi kim đâm vào chân rồi nó chuyển rất nhanh với tốc độ ánh
sáng lên tận óc cô. Sự va chạm làm cô tê cóng.

Anh không thả cô ra. Ngay khi họ nhìn xuống dưới mặt nước chảy cuồn
cuộn anh cũng không thả, và trong lúc họ cố ngoi lên khỏi mặt nước khi bị
thác nước gầm rú đẩy họ xuống, anh cũng không thả cô. Chị khi cô cảm
thấy hai lá phổi sắp vỡ toang, họ mới ngoi lên được trên mặt nước, nhưng
vừa mới hít được không khí vào đầy phổi, họ lại bị dòng nước kéo họ chìm
xuống lại.

Cô thấy một con gấu nâu đứng trên bờ nhìn họ. Cô cam đoan nó đang cười
họ và cô không muốn có hình ảnh thê thảm như thế này trước khi chết. Cô
muốn còn sống cho nên cô rất oán trách John Paul đã cố làm cho cô phải
chết đuối. Như thể có cái gì níu mắt cá chân cô lôi xuống, và cô lại chìm
xuống. Cô phải ra sức chiến đấu quyết liệt để chống lại. Cô đã từng bơi lội
ngoài biển rồi, lần đầu ở Florida rồi ở California, và là người bơi lội giỏi
nhất, thế nhưng ở đây cô không bơi được. Họ bập bềnh như cái nút chai
điên điển.

Họ lại trồi lên mặt nước. Đang há hốc mồm cố hít không khí vào phổi, cô
chợt trông thấy một cành cây lớn già cỗi có u sần sùi đang nhảy nhót trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.