KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 105

hôm nay thậm chí cháu còn không lắp bắp vì phẫn nộ.” “Hoặc là lắp bắp
liên tục,” Evie đáp với nụ cười tươi tắn. “Lúc nào cháu cũng sợ rằng một
lời nói hớ nhỏ nhặt nhất của mình cũng có thể nhấn chìm mọi tham vọng
chính trị của anh Victor.”

“Cháu không nên nghĩ như thế, cháu yêu. Ta nghi ngờ việc cháu có thể

một tay phá bỏ cơ đồ của Victor. Vì ta sẽ không cho phép điều đó xảy ra tại
bữa tiệc trà của ta.” “Cháu thấy vững tâm hẳn,” Evelyn thừa nhận. “Vì anh
ấy chỉ thấy ở cháu một công dụng duy nhất là thu hút những ông bạn trong
giới chính trị của anh ấy, dù sao cháu cũng cảm thấy mình là vô danh tiểu
tốt ở đây.” Cô hạ giọng. “Cháu không nghĩ ở đây có ai để ý đến cháu nữa.”

Dì cô ghé lại gần hơn. “Điều đó hoàn toàn không đúng. Ví dụ như ta đã

muốn nhắc cháu rằng trên váy cháu có một vết bẩn. Nom như một dấu tay.
Một dấu tay nhỏ.” Evelyn tái mặt. “Ồ! À, Luce và cháu đã đi dạo sáng nay,
chúng cháu đã gặp ba đứa trẻ rất dễ thương và…”

“Cháu lại đến trại trẻ mồ côi phải không,” dì Houton cắt ngang bằng

giọng hạ thấp. “Ta đã cảnh báo cháu là nơi đó hết sức nguy hiểm. Chúng có
đủ loại dịch bệnh, và theo lời anh cháu, hầu hết trong số chúng là tội
phạm.” “Nó không… nguy hiểm đâu dì, vì Chúa.” Trừ phi tính St. Aubyn
vào.

“Nếu mà cháu đã kết hôn, có thể chồng cháu sẽ cho phép cháu quyên tiền

cho tổ chức từ thiện. Còn ở vị thế một cô giái trẻ độc thân như hiện giờ,
tiếp xúc với những kẻ thường dân và cách xa khu Mayfair – thì hoàn toàn
không được, Evie.” Evelyn cố gắng tỏ ra buồn rầu và xấu hổ, còn hơn là
bực mình. “Cháu biết.”

“Hãy hứa là cháu sẽ không tái diễn chuyện đó nữa.” Khỉ thật. “Cháu

hứa.” Nhưng cô đan những ngón tay vào nhau bên dưới tách trà, phòng
trường hợp có người đang để ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.