KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 103

“Không, chỉ đang cố thuyết phục cô rằng nếu cái cô muốn là sự mãn

nguyện, thì còn có một cách khác dễ chịu hơn nhiều. Cô có làm gì thì nơi
đây cũng sẽ chẳng tiến triển, nó không bao giờ có tác dụng đâu. Cô không
làm thì cũng có một mạnh thường quân khác đóng góp cho quần chúng lao
khổ rồi.” “Điều đó không đúng!

Saint đưa tay vuốt má cô. “Thay vào đó tại sao cô không thử cứu vớt

tôi?” anh ta thì thầm. Giá mà anh ta biết. “Đối với tôi,” Evie nói, tức giận
trước thái độ dửng dưng với tất cả mọi thứ của anh ta đến mức giọng cô run
lên, “thì cách cứu ngài không phải là để thỏa mãn những ham muốn nguyên
sơ của ngài. Nên xin ngài cứ thoải mái mà nghĩ rằng tôi đang cố cứu ngài.”
Cô lách qua anh ta. “Và chúc ngài một ngày tốt lành.”

Tiếng cười nhỏ trơ tráo của anh ta khiến sống lưng cô cứng đờ. “Tôi đã

hôn cô, Evelyn Marie. Và cô đã hôn tôi. Cô không được đoan trang như cô
tưởng đâu.” Cô dừng lại dưới chân cầu thang. “Và bấp chấp sự ghét bỏ của
ngài với nơi này, ngài vẫn nuôi nấng những đứa trẻ, Michael. Nên có lẽ
ngài cũng không được kinh khủng như ngài tưởng đâu.”

Saint nhìn bóng cô xa dần trong hành lang. “Cô nói đúng” anh lẩm bẩm.

“Tôi còn tệ hơn thế.” ***

Evelyn vừa bước vào cửa nhà thì đồng hồ điểm một tiếng. Cô thở gấp,

đưa cho Langley chiếc mũ bonnet buổi sáng của mình và đổi lấy chiếc mũ
buổi chiều cùng chiếc ô, rồi quay ra cầu thang. “Chào mẹ,” cô cất tiếng
chào Genevieve Ruddick khi mẹ cô từ trên chiếc cầu thang vuông vắn bước
xuống. “Mẹ đã sẵn sàng cho bữa tiệc trà chưa ạ?”

“Con dành quá nhiều thời gian với Lucinda Barrett rồi đấy, con biết

không,” Genevieve phàn nàn, lướt ngón tay qua lọn tóc vàng được uốn
quăn theo kiểu thời thượng rủ trước trán. “Con biết, mẹ à. Con đã không để
ý đến thời gian. Con xin lỗi,” Evie đáp với nụ cười tươi rói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.