KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 102

“Hôm nay ư? Vì tôi muốn cô.” Trời ạ. “Ý tôi là, tại sao ngài lại ở trong

ban quản trị?”

“À. Tôi đã báo cô rồi. Di chúc của mẹ tôi có điều khoản dành cho trại trẻ

Trái tim hy vọng hai ngàn bảng mỗi năm và một thành viên gia đình
Halboro phải có trách nhiệm với nó.” “Nhưng…”

“Tôi ngán phải nhìn những thành viên trong ban quản trị mua sắm xe

ngựa và bao nhân tình bằng tiền của gia đình tôi rồi.” “Chắc chắn không có
chuyện đó.”

“Tất cả chúng tôi đều được hưởng lợi từ nó,” Saint tiếp tục với nụ cười

nhạo báng. “Cha thì mặc sức gái gú, mẹ tôi thì được dịp kể cho bạn bè nghe
về cuộc sống của bà vừa đức độ vừa bi thương ra sao, còn những kẻ khác
trong ban quản trị biển thủ mọi khoản tiền họ bòn rút được và hàng năm lại
được thị trưởng London tuyên dương vì điều đó.” “Còn ngài được gì?”

“Tôi được ăn năn sám hối. Xét cho cùng tôi đang giúp đỡ lũ trẻ mồ côi.

Chẳng phải chuyện đó giúp tôi không phải vào địa ngục sao? Còn cô thì
được gì, tiểu thư Ruddick?” Nếu cô nói cho anh ta, anh ta sẽ chỉ cười vào
mặt cô thôi. “Ngài không có cảm giác... mãn nguyện,” cô chậm rãi hỏi,
“khi thấy những đứa trẻ này có cơm ăn áo mặc ư? Rất có thể chúng sẽ ở
ngoài đường nếu không có ngài lo liệu chuyển số tiền chu cấp cho chúng
đến đúng nơi cần thiết.”

“Cái làm tôi thỏa mãn,” Saint đáp, “là được thấy Timothy Rutledge và

những tên trục lợi hết tuần này sang tuần kia bày mưu tính kế moi tiền hay
những thứ khác từ tôi, nhưng bị tôi chặn sạch.” Anh ta leo lên những bậc
thang ngăn cách họ. “Có lẽ cô nên nhìn tôi bằng con mắt vị tha hơn,
Evelyn. Ít ra tôi cũng không ăn cắp của những đứa trẻ.” “Tôi không tin bất
cứ điều gì ngài nói,” cô tuyên bố với tất cả sự tin tưởng còn duy trì được.
“Ngài chỉ cố đang làm tôi choáng váng thôi, và thuyết phục tôi rời khỏi
đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.