KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 108

Cùng lúc ấy, anh biết mình sẽ không được thỏa mãn; anh đang tập trung

vào một con mồi khác hẳn, khó khăn hơn. Khi người ta muốn gà lôi, thì
người ta không thể nào tự an ủi bằng gà nhà được. Con gà lôi của anh đang
ở một bữa tiệc trà chính trị hay gì đó.Theo những gì anh lượm lặt được về
cô, thì ở đây chỉ rặt phụ nữ, và đa phần là những bà già nhăn nheo. Chẳng
có mấy cô gái trẻ vẫn tìm được cách giải trí khác cho mình mà lại đến
những bữa tiệc trà chính trị.

Cô nàng này càng không phải người quan tâm đến chính trị, anh đi về

nhà. "Này Jansen,” anh hỏi ông quản gia khi nhún vai thoát khỏi chiếc áo
vest, “ở đây có gì có thể giải trí cho ta không?” “Dạ, phải chăng ngài muốn
nói đến…sự bầu bạn của phụ nữ, thưa ngài? Tôi e là không có ai thuộc giới
đó đến đây hôm nay.”

“Không, không phải đàn bà,” anh đáp, cau có. “Những thứ mà đàn ông

thường dùng để giết thời gian khi không ngủ với phụ nữ ấy.” “Ồ.” Ông
quản gia liếc qua vai mình, nhưng nếu có tên gia nhân nào ở trong tầm
nghe, thì chúng cũng đã biến sạch. “À, ngài có một thư viện trên lầu, và…”

“Ta ư?” “Vâng, thưa ngài.”

“Với những quyển sách?” Đến giờ Jansen mới bắt đầu hiểu ra ông đang

bị trêu chọc, nhưng ông chấp nhận nó với sự bình thản quen thuộc. Rõ ràng
ông thấy như thế còn đỡ hơn bị gầm vào mặt hoặc bị ném đồ vào người.
“Vâng, thưa ngài.”

“Hừm. Ta thật sự không thích đọc sách. Ông còn gợi ý gì khác?” “Bida

được không, thưa ngài?”

“Bida. Ông biết chơi không, Jansen?” “Tôi… tôi không biết nữa.”

“Giờ ông sẽ biết. Đi nào.” “Nhưng còn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.