KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 113

trại trẻ, thì cô sẵn sàng trả. Và nếu cô có thể moi được một hoặc hai lời nói
lịch sự từ anh ta, cô sẽ coi đó là một thành công lớn.

Ban nhạc bắt đầu tấu lên một điệu van, và cô không gặp khó khăn khi

thuyết phục Georgie và Tristan ra sàn nhảy cùng mọi người. Tối nay
Lucinda không tham dự, và Evie thấy còn lại mỗi mình mình, một tình
trạng hiếm khi gặp. Rủi thay, nó không kéo dài lâu. “Evie,” anh trai cô lên
tiếng, bước đến chỗ cô cùng với một quý ông già cả, “Em đã gặp công tước
Monmouth chưa? Đức ngài, đây là em gái tôi, Evelyn.”

“Thật quyến rũ,” công tước nói ồm ồm, và cô nhún gối chào. “Anh vừa

kể cho đức ngài nghe về niềm yêu thích của em với môn cờ vua đấy, Evie.”

Cờ vua! Cô rất ghét cờ vua. “Vâng, quả đúng vậy, nhưng tôi e rằng niềm

yêu thích của tôi lớn hơn tài năng chơi cờ.” Công tước gật gù, ông ta có
một nhúm tóc bạc dựng ngược trên đầu. “Tôi vẫn luôn nói rằng cờ vua vượt
quá khả năng trí tuệ của phụ nữa. Thật mừng vì ít nhất cũng có một quý cô
trẻ như cô nhận ra điều đó."

Evie mỉm cười qua hàm răng nghiến chặt. “Ngài thật tử tế. Và hẳn ngài

là một người chơi cờ giỏi?” “Tôi là nhà vô địch của Dorsetshire.”

“Thật tuyệt với!” Bất kể Victor nghĩ Monmouth có thể giúp gì được anh

ấy trong chiến dịch tranh cử, tốt nhất là nó hãy là một sự đóng góp có ích.
Lạy Chúa lòng lành, một kỳ thủ già khụ với kiểu tóc xấu điên. “Đức ngài
đặc biệt muốn được làm quen với em, Evie,” Victor nói với một nụ cười
cưng chiều. “Anh nghĩ em có thể đi dạo một vòng quanh phòng với ngài, vì
cả hai đều không thích điệu van.”

Evie nén một tiếng thở dài. Cờ vua và không nhảy van. Xem ra cô đơn

điệu như một kiện bông. “Rất hân hạnh, thưa ngài.” Ít nhất cô không phải
lo duy trì cuộc đối thoại dang dở. Công tước không chỉ biết chơi cờ, mà còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.