KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 131

“Ông ta sắp tỉnh,” Adam thông báo. “Được rồi, tất cả ra ngoài. Cô không

muốn ngài ấy biết ai đã đánh ngài ấy. Và đóng hết các cửa vào, nhưng để
lại một cây nến trên cầu thang. Chớ làm hay nói điều gì bất thường.”

Randall cười toe. “Bọn em rồi sẽ biến cô thành tội phạm mất, cô Evie.”

Xem ra cô không cần sự giúp đỡ của chúng trong chuyện đó, “Đi đi, nhanh
lên.”

Vài giây sau khi bọn trẻ đóng cánh cửa có chấn song lại, Saint tỉnh lại

bằng một cử động đột ngột khiến Evie giật bắn mình. Bật ra một tiếng rên
khe khẽ, anh ta chống hai tay vào bò dậy. “Ngài ổn chứ?” cô hỏi, giọng run
lẩy bẩy y như đôi tay.

“Xảy ra chuyện quái gì vậy?” anh ta lầm bầm, áp tay lên thái dương. Nó

lập tức dính đầy máu.” “Chuyện dài lắm. Ngài có cần chăm sóc y tế
không?” Tất nhiên họ không thể gọi bác sĩ, trừ phi vết thương của Saint
nguy hiểm đến tính mạng. Nếu bắt buộc, có lẽ có thể khâu vết thương, dù
chỉ nghĩ đến thôi cô đã xây xẩm mặt mày.

“Không. Thứ tôi cần là một khẩu súng lục. Tên khốn nào đánh tôi thế?”

Anh ta từ từ quỳ thẳng lên, nhìn qua phòng tới chỗ cô ngồi. “Tôi không thể
nói với ngài chuyện đó. Saint.”

Khi ánh nhìn đã rõ nét và tập trung, anh ta bắt đầu nhìn xung quanh.

“Chúng ta đang ở đâu? Cô không bị thương chứ?” “Tôi ư? Tôi không sao.
Tôi cần phải...”

Saint loạng choạng bám một tay vào tường, chật vật đứng lên. “Đừng lo,

Evelyn. Tôi sẽ đưa chúng ta ra khỏi đây.” Ôi trời. Giờ anh ta còn muốn làm
hiệp sĩ nữa. “Saint, ngài không hiểu. Tôi không phải tù nhân, mà là ngài.”

Evie nhìn anh ta ngấm dần câu nói của cô. Rồi, nhanh đến mức cô chỉ

kịp hít một hơi để lên tiếng giải thích, anh ta đã lao qua phòng tới chỗ cô.
“Cô là đồ...” Sợi xích bị kéo căng hết mức, và anh ta ngã huỵch xuống gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.