KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 184

buổi chiều, cô chờ đợi một trong những người bạn của mẹ cô hoặc bạn của
Victor đến mang theo tin tức về sự tái xuất của St. Aubyn cùng câu chuyện
khác thường của anh về việc cô đã sẵn sàng dâng hiến cho anh ra sao và
còn cầu xin anh chạm vào mình như thế nào. Khi cúi xuống nhặt chiếc
khuyên tai, một ý nghĩ đầy hy vọng chợt nảy ra trong đầu cô. Căn cứ vào vị
thế của gia đình cô – và của Hầu tước Houton chú cô, nhà chức trách có thể
sẽ do dự khi bắt giữ cô giữa chốn đông người. Vậy thì cô chỉ cần tham dự
vũ hội nhà Alvington cùng mọi sự kiện khác trong thời gian còn lại của
mùa hội, và ẩn mình thật kỹ trong khoảng thời gian xen giữa những buổi
tiệc.

Cô thở dài yếu ớt. “Mọi người đã cảnh báo mày. Anh ta đã cảnh báo mày.

Đồ ngu ngốc.” “Evie! Vì Chúa!”

Cô chộp lấy xắc tay, vội vã ra khỏi phòng ngủ và gửi một lời cầu nguyện

câm lặng lên đấng tối cao rằng đến cuối buổi tối nay cô sẽ vẫn còn một hay
hai mảnh phẩm giá. “Con ra đây!” Khi ba người đã ngồi vào trong xe, mẹ
cô vươn tay qua vuốt phẳng khăn choàng của cô. “Ít nhất con hãy cố tỏ ra
vui vẻ chứ.”

“Nó sẽ như thế,” Victor nói, ném cho cô một ánh nhìn soi xét. “Véo hai

má em đi. Trông em xanh xao quá.” Ôi, lạy Chúa lòng lành. Ý nghĩ về nhà
tù xem chừng không quá khủng khiếp nếu so với chuyện này. Họ không
mảy may hay biết về những điều cô đang lo sợ. “Em sẽ cố hết sức,” cô nói,
lún người sâu hơn vào trong góc.

“Và đừng quên dành điệu van đầu tiên cho Clarence Alvington đấy.” “Vì

Chúa, anh Victor, có lẽ anh nên đính những chỉ thị lên váy em để ai đó có
thể đọc chúng cho em ngộ nhỡ em quên.”

Anh quắc mắt với cô. “Em cứ việc than phiền sau lưng nếu muốn. Chỉ

cần tỏ ra quyến rũ giữa chốn đông người.” Chiến dịch của anh cô hẳn phải
diễn ra thuận lợi khi anh ấy thậm chí không buồn la lối cô. Bữa tối với nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.