KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 189

gương mặt, “thì ngài cứ làm thế. Nhưng xin đừng để họ lôi lũ trẻ hoặc gia
đình tôi vào chuyện này.”

“Cô đã đề nghị tôi việc đó rồi. Cô có chịu trả cái giá tôi đưa ra cho sự im

lặng của tôi không?” Mạch đập của cô như trống dồn. “Nhưng tôi... chúng
ta...”

“Tôi muốn có cô lần nữa, Evelyn.” Anh nghiêng đầu, mắt quan sát

gương mặt cô. “Cô có muốn tôi không?” Nhiều đến nỗi cô gần như không
thể ngăn mình lao vào anh, bất chấp hàng tá nhân chứng tiềm tàng. Một
giọt nước mắt ứa ra, Evie vội đưa tay gạt đi trước khi có người nào trông
thấy. Anh không thể nào để tâm đến cô. Cô chỉ là một đứa ngốc nghếch, đã
làm hỏng tất cả mọi thứ, và đang cực kỳ hoang mang. “Tôi chỉ muốn cố
giúp.”

“Tôi biết. Và tôi không có ý định cho bắt giữ cô đâu, cô bé thân yêu của

tôi.” “Ngài...” Mất hai lần cố gắng cô mới thốt ra được. “Ngài không làm
thế ư?”

Saint lắc đầu. “Như thế thì quá dễ dàng. Tôi sẽ tống tiền cô.” “Tống tiền

tôi?”

Bằng một sải chân anh rút ngắn khoảng cách ít ỏi giữa họ. “Từ giờ cô

thuộc về tôi,” giọng anh hạ thấp và thân mật, “và cô có thể cảm ơn chính
mình vì điều đó.” “Tôi sẽ không...”

Anh lau đi giọt nước mắt thứ hai của cô bằng ngón tay cái. “Nhưng tôi e

rằng cô phải đợi đến sáng mai mới biết được tôi muốn gì ở cô. Cho nên hãy
mỉm cười rồi khiêu vũ với tên công tử bột của cô đi, và đêm nay hãy mơ về
những chuyện có thể tới.” “Saint, hãy hứa với tôi – xin ngài – rằng ngài sẽ
không đổ lỗi cho ai ngoài tôi vì những gì đã xảy ra.”

Hầu tước nở nụ cười, vẻ mặt trở nên ấm áp, bí hiểm và vô cùng khêu gợi.

“Chuyện đó thì cô khỏi lo. Tôi đổ lỗi cho cô hoàn toàn.” “Anh đổ lỗi cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.