KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 207

thứ mà ai cũng biết một chút. Thời trang thì tạo được nhiều tranh luận, trừ
phi người ta than vãn về sự sa sút hiện giờ của phong cách, và…”

“Sa sút. Tôi thích sự sa sút.” Evelyn mỉm cười. “Tôi biết. Và nhớ tiếc

điệu van là chủ đề an toàn đối với thế hệ lớn tuổi hơn, với cùng một lý do.
Ngoài ra, không một ai thích Bonaparte, cũng như châu Mỹ.”

“Cho nên an toàn nhất là không thích gì hết.” Cô do dự, uống một ngụm

rượu lớn. “Và không tán thành bất cứ điều gì, cũng như không làm gì hết.”

“Chà chà, Evelyn. Tôi không biết cô là người yếm thế đấy.” Anh nghiêng

đầu, cố đọc nét mặt cô. “Nhưng không phải, đúng không? Đấy chỉ là những
gì cô nói với những chính trị gia dở người theo sự lựa chọn kỳ cục của anh
trai cô. Bởi vì cô, cô bé thân mến, còn thú vị hơn nhiều cái tạo vật ngớ ngẩn
mà cô miêu tả.” Trước sự ngạc nhiên của anh, hai mắt cô chợt nhòe ướt,
nhưng lần này lời xin lỗi cho bất cứ điều gì anh nói sai đã tan dần trên môi
trước nụ cười ấm áp của cô. Phần dưới cơ thể anh bắt đầu cảm thấy hết sức
khó chịu.

“Lord St. Aubyn, ngài vừa nói một điều rất tuyệt vời.” Anh với lấy chiếc

giỏ để che đậy sự lúng túng đột ngột của mình. “Tôi mới khác thường làm
sao,” anh lẩm bẩm, và giờ ra một chiếc sandwich. “Gà lôi nhé?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.