KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 210

“Đúng vậy, tôi đã đưa cô đi dã ngoại.” Evie nhăn nhó. “Ngài biết rõ ý tôi

là gì. Tại sao ngài không chịu thừa nhận rằng mình đã làm một điều tốt
đẹp?”

“Sao cô lại nghĩ là nó tốt đẹp? Tôi muốn một thứ, và tôi làm những gì

cần thiết để đạt mục đích.” Cô lắc đầu. “Không. Tôi dứt khoát không tin
rằng động cơ duy nhất của ngài trong chuyện đưa Wellington đến trước mặt
Victor là nhằm giành được một buổi dã ngoại với tôi.”

Anh chỉ mỉm cười. “Nói tôi biết anh cô còn cần nhữn ai để vận động cho

chiến dịch tranh cử, tôi sẽ thu xếp.” Cô dừng bước, anh cũng dừng lại bên
cạnh cô. Sally đứng sau lưng họ một quãng, và chắc sẽ nghe rõ bất cứ điều
gì cô có thể nói. “Thế ngài muốn được đổi lại những gì?”

“Nhiều thời gian hơn với cô.” Thôi thúc đầu tiên của Evie là muốn hét

lên với anh rằng cô đã mệt mỏi khi phải đưa đẩy với đám đàn ông để đổi
lấy chút ảnh hưởng chính trị rồi. Nhưng cùng lúc ấy cô nhận ra Saint chỉ
trông thấy những việc Victor đã làm trong mấy tuần vừa qua, và quyết định
sử dụng nó làm lợi thế cho mình.

“Ngài có thể chỉ cần nói rằng ngài muốn giúp đỡ, không có động cơ

ngầm nào cả.” “Như thế ắt là nói dối. Mà tôi có ấn tượng rằng cô đánh giá
cao sự trung thực.”

Evie tiếp tục đi bên cạnh anh trong im lặng. Saint luôn thành thật. Anh

chưa bao giờ giả vờ ngụy trang bất cứ điều gì anh muốn ở cô. Nhưng ngay
cả sự thành thật của anh cũng không phải không có mục đích. Anh thú nhận
những đặc tính vụ lợi của mình để có được sự chấp thuận của cô. Mọi
chuyện quả là phức tạp, nhưng nếu cô định tiếp tục truyền bá những bài học
cho anh, cô cần suy nghĩ xem làm cách nào thuyết phục anh về những mặt
tốt khi làm một việc gì đó mà không tính toán. “Thưa cô,” giọng Sally vút
lên sau lưng họ, “ông Ruddick ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.