KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 215

sống động hơn so với mức anh có thể nhớ trong nhiều năm qua. Ở trước
mặt cô, được trông thấy cô, nói chuyện với cô và có thể chạm vào cô khi
anh muốn, sự tra tấn ấy thật ghê gớm, và chỉ có thể chịu đựng được vì anh
đã hứa với mình rằng anh sẽ có được cô lần nữa. Cassius giảm tốc độ và
dừng lại, Saint nhận ra mình lại đi đường vòng tới nhà Ruddick lúc nào
không biết. Chỉ có một ô cửa sổ trên lầu sáng ánh nến, và anh tự hỏi liệu
buổi tối Evelyn có thao thức như anh không. Anh hy vọng là có, và hy
vọng cô đang nghĩ đến anh.

Anh chắt lưỡi thúc ngựa đi tiếp. Bằng bất cứ giá nào,, anh cũng sẽ biến

Evelyn Ruddick thành nhân tình của mình. Anh không muốn một ai khác,
và sẽ không chấp nhận chuyện cô từ chối lời đề nghị. Hiện giờ anh đã biết
cô muốn điều gì, và anh chỉ cần thuyết phục cô. * * *

Evelyn tìm cách tránh mặt cả Victor lẫn mẹ cô, và rời lâu đài Ruddick

đến tiệc trà của dì cô khá sớm để có thời gian ghé qua Trại mồ côi Trái tim
hy vọng. Tưởng chừng đã lâu lắm rồi chứ không phải mới hai ngày kể từ
lần cuối cô đặt chân đến tòa nhà cũ kỹ ảm đạm này, và cứ nhìn vào sự chào
đón nồng nhiệt của lũ trẻ thì bất cứ người nào quan sát ắt cũng tưởng cô đã
vắng mặt cả năm.

“Cô Evie, cô Evie!” Rose la lớn, dang tay ôm chặt eo Evie. “Chúng em

cứ tưởng cô đã bị treo cổ rồi ấy.” “Hoặc bị chém đầu!” Thomas Kinnett bổ
sung, mắt mở tròn, vẫn tự thấy sợ trước những câu chuyện khủng khiếp
chính mình nghĩ ra.

“Cô ổn cả, lành lặn không sức mẻ và rất vui được gặp tất cả các em,”

Evie đáp, ôm lấy Penny bằng cánh tay còn tự dọ. “Thế ông ta tự trốn thoát,
hay cô đã thả ông ta?” Randall hỏi từ bệ cửa sổ phía xa, nơi nó đang ngồi
gọt đẽo.

Cô nhớ đến lời cảnh báo của Saint về những thằng bé lớn, nhưng Saint

thì mất niềm tin và hoài nghi mọi sự. Với lại xét cho cùng, những cậu bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.