KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 218

“Dì cũng thế. Victor thì cho là St. Aubyn đột nhiên nảy sinh hứng thú

muốn nhấn chìm sự nghiệp của cậu ấy, nhưng…” “Vô lý!”

“… nhưng cậu ấy sẵn sàng chấp nhận may rủi để đổi lấy một cuộc gặp

nữa với Wellington.” Nữ hầu tước quay đi để trả lời câu hỏi của một vị phu
nhân, rồi lại tiếp chuyện Evie. “Cháu có biết vì sau St. Aubyn bỗng nhiên
quan tâm đến sự nghiệp của anh cháu không?” Cô chắc chắn sẽ phải xuống
địa ngục vì chuyện này, và tất cả là lỗi của Saint. “Hầu tước đã mời cháu đi
dã ngoại, nhưng cháu cam đoan với dì rằng ngài ấy không nhắc đến chuyện
này. Cháu không biết ngài ấy có thể nghĩ những gì, nhưng chắc chắn không
có ‘âm mưu’ nào giữa Saint và cháu hết.”

“Saint?” Dì cô lặp lại, nhướng một bên mày. “St. Aubyn ạ. Ngài ấy đề

nghị cháu gọi ngài ấy là Saint. Cháu tin là ai ai cũng gọi thế.” Anh cũng đã
yêu cầu cô gọi anh là Michael, nhưng hình như không có ai gọi anh như
thế, và Evie không định thú nhận điều đó hoặc hoàn cảnh dẫn đến điều đó.

“Chà, dù mối quan tâm của cậu ta với cháu là gì, nhất định cháu không

được khuyến khích nó. Hầu tước St. Aubyn là một người bí ẩn và nguy
hiểm, và cả hai đức tính ấy cháu đều không cần đến trong đời mình. Nhất là
bây giờ.” Những lời ấy làm Evelyn chú ý, nhưng trước khi cô có thể hỏi dì
mình cho rõ, Lady Harrington và Lady Doveston bắt đầu tranh cãi xem từ
“perfect[1]” có vần với từ “Ruddick” ở mức chấp nhận được hay không?

[1] Perfect: hoàn hảo. Evelyn cựa quậy quanh ghế, và những bức vẽ lại

kêu sột soạt nơi chân cô. Buổi họp này đúng là tốn thì giờ, khi mà cô cần
soạn ra bước tiếp theo trong chương trình giáo dục Michael Halboro. Theo
những gì anh đã vẽ, thì có lẽ anh bắt đầu dễ thuyết phục hơn mức cô nhận
thấy. Và theo cái cách anh vẽ cô, thì Evie không khỏi hy vọng rằng kẻ
phõng đãng đáng yêu ấy sẽ sớm đến thăm cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.