KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 52

xua tan đi thất bại ngày hôm qua. Saint có thể khiến cô bỏ chạy trước khi
cô kịp hoàn tất cuộc phỏng vấn, nhưng thế đâu có nghĩa cô không thể đi nơi
khác tìm thông tin. “Lucinda, gần đây mình đã nói là mình yêu quý cậu
nhường nào chưa nhỉ?” cô hỏi, siết chặt cánh tay bạn.

“Mình rất vui lòng được giúp cậu, bạn thân mến.” ***

Saint ngồi ngả ra ghế. “Đấy chỉ là một đề nghị thôi,” anh nói, gõ tàn

thuốc khỏi đầu điếu xì gà. “Chấp nhận hay không tùy ngài.” Vẻ cau có trên
gương mặt người đàn ông to béo ngồi đối diện anh không hề giãn ra. “Ta
phải xem xét ý kiến công chúng đã, cậu biết đấy, kể cả khi cậu không đếm
xỉa gì.”

“Có phải ngài đang làm chuyện gì gian trá đâu? Một công viên công

cộng mới rộng lớn hơn, nằm trong khu đất mênh mông của Hoàng tử nhiếp
chính dành cho việc phát triển thành London thôi mà?” “Đúng thế, Saint,
nhưng nó kéo theo việc san bằng một trại trẻ mồ côi.”

Cơn hức nhối ẩn trong thái dương Saint lại bắt đầu rộn lên. “Bọn trẻ sẽ

không ở trong đó, vì Chúa. Tôi sẽ xây một nơi ở mới cho chúng, bằng tiền
của tôi.” Có ai đó gõ nhẹ cửa văn phòng rồi mở ra. “Thưa Điện hạ?”

“Không phải bây giờ, Mithers,” Hoàng tử càu nhàu. “Ta đang bận công

chuyện.” Bộ mặt choắt ngoài cửa tái đi. “C… công chuyện ư, thưa Điện
ha? Với… với…”

“Phải, với tôi, Mithers,” Saint nói nốt với nụ cười nhã nhặn. “Ôi trời ơi,

ôi trời ơi, ôi…”

“Mithers, đi chỗ khác,” Hoàng tử Georgé[1] ra lệnh, ném cái cốc đầy ắp

rượu vang Madeira thượng hạng về phía viên thư ký. [1] George IV
(12/8/1762 – 26/6/1830) là vua của Vương quốc liên hiệp Anh, Ireland và
Hanover sau khi cha mình là George III băng hà vào ngày 29/1/1820 cho
đến khi chính ông băng hà 10 năm sau đó. Từ 1811 cho đến khi lên ngôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.