KẺ PHÓNG ĐÃNG THẦN THÁNH - Trang 73

“Vậy thì tôi cũng đến. Chúc một ngày tốt lành, tiểu thư Ruddick. Hãy

báo cho bà phụ trách biết khi nào cô chơi xong.” “Tôi không chơi,” Evie
gắt lên, giọng cô run rẩy đến bực mình khi anh ta mất hút ở chỗ góc quanh.

Giả dụ anh ta có nghe thấy, có lẽ anh ta cũng chẳng quan tâm. Dù sao nổi

giận cũng thật khó khăn, khi tâm trí cô vẫn bị ám ảnh bởi nhận xét về áo
váy kia. Từ lúc hầu tước buông lời nhận xét ấy, cô không thể không hình
dung những ngón tay anh ta lướt dọc sống lưng cô, chiếc váy của cô tuột
dần dưới sự mơn trớn điêu luyện của anh ta. Và đôi tay anh ta sẽ... “Ôi, lạy
Chúa nhân từ,” cô lẩm bẩm, cố gạt hình ảnh đó khỏi tâm trí. Làm như cô sẽ
đầu hàng trước những cám dỗ của anh ta vậy. Xét cho cùng, anh ta chỉ đang
cố làm cô sốc và lấy đó làm thú vui. Anh ta chả nói thế bao nhiêu lần đó
sao. Ngoài sự quỷ quyệt và quyến rũ mỗi khi nổi tính thất thường, hầu tước
cũng là một kẻ nguy hiểm, và như Lady Gladstone đã nói, anh ta rất, rất
xấu xa. Nếu cô muốn nhìn thấy sợi dây chuyền của mình lần nữa, cô buộc
phải gặp anh ta ở vũ hội tối nay. Chắc chắn anh ta sẽ mời cô nhảy, và đinh
ninh cô không thể từ chối.

Evelyn nhăn mặt. Victor chắc chắn sẽ giết cô. Nếu không phải Hầu tước

St. Aubyn tiêu diệt cô trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.