KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 161

“Cám ơn anh, tôi đã trở thành một công dân của nơi này trong vài tháng nay
rồi đấy chứ”.
Có tiếng gõ cửa. Đó chính là Yaakov.
“Tôi nghĩ hắn đã sẵn sàng để được hỏi cung”.
“Anh chắc không?”.
Yaakov gật đầu.
“Cho hắn thêm 10 phút nữa”, Gabriel nói. “Sau đó thì dẫn đến cho tôi”.
Họ dẫn người đàn ông lên cầu thang, vào chỗ ngồi đã được đinh trước với
mắt bị bịt và đôi tay bị trói phía sau lưng. Hắn không yêu cầu được bảo vệ,
không đòi hỏi gì cả và cũng không có dấu hiệu sợ hãi. Thực tế, Gabriel thấy
hắn như là một anh hùng bị đoạ đày giờ đang chờ đao phủ ra tay hành
quyết. Ở trong hầm bấy giờ rất tối, với chiếc đèn pin cầm theo, Gabriel có
thể nhìn thấy da của hắn bị sưng tấy lên. Chờ vài phút trôi qua, Gabriel tiến
đến chiếc bàn và tháo băng bịt mắt. Người đàn ông Ai Cập nheo mắt trước
ánh sáng đột ngột và từ từ mở hai mắt nhìn trừng trừng vào Gabriel.
“Tôi đang ở đâu?”.
“Ông đang ở nơi khó khăn nhất của vấn đề”.
“Tại sao các anh lại bắt tôi?”.
“Không có ai bắt cóc ông cả. Đơn giản là ông được chăm sóc một cách hơi
riêng tư và kỹ lưỡng thôi mà, ông đang được bảo vệ đấy”.
“Bởi ai? Vì lí do gì?”.
“Bởi người Mỹ. Và ắt hẳn chúng ta đều biết lí do tại sao”.
“Nếu tôi trong tay người Mỹ thì tại sao anh ở đây?”.
“Bởi vì…hiển nhiên, vì tôi là người kể cho họ nghe những thứ về ông”.
“Cho tôi sự bảo vệ, đó chỉ là cái cách nói của anh thôi”.
“Nhưng những thứ bảo vệ này sẽ bị huỷ bỏ ngay lập tức nếu ông lừa dối
tôi”
“Tôi chẳng làm gì cả”.
“Thật à?”.
“Tôi đã kể cho anh tất cả những gì tôi biết về âm mưu đó. Nếu anh và
những người bạn Anh của anh hành động nhanh hơn thì có lẽ đã ngăn được
điều ấy rồi”. Người đàn ông Ai Cập im lặng suy tư trong giây lát. Gabriel

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.