KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 22

“Cô ấy chưa phải là vợ tớ mà”. Anh đặt túi lên chiếc ghế sô-pha mới, trông
khá đắt tiền. “Cô ấy đâu rồi”.
“Thế cô ấy không nói cho cậu biết tụi mình đang cử cô ấy đi đâu sao?”.
“Cô ấy nắm rõ quy định ngăn chia phòng và cần phải hiểu điều đó nghiêm
túc chứ”.
“Tớ cũng vậy”.
“Cô ấy đâu, Uzi?”
Navot định đáp lại, nhưng một giọng nói từ nhà bếp vang lên đã trả lời cho
anh. Giọng nói rất quen thuộc với Gabriel, cả dáng người già nua cũng vậy,
người đó mặc quần kaki và cái áo khoác bằng da có vết rách ở ngực trái.
Đầu người đó nhìn giống như viên đạn và bị hói, trừ cái viền tóc trắng phau
như thầy tu. Mặt của ông hốc hác hơn những gì Gabriel đã nhớ, đôi kính
với cặp gọng xấu xí hiện to lên đôi mắt xanh không còn trong nữa. Ông
đang tựa người vào cây gậy bằng gỗ ôliu rất đẹp. Bàn tay cầm gậy giống
như mượn từ một người to gấp đôi ông.
Ari Shamrom nói lần thứ hai. “Vợ sắp cưới của anh đang ở Argentina”.
“Cô ấy làm việc gì ở đó vậy”
“Theo dõi một phần tử khủng bố nổi tiếng”.
Gabriel không phải hỏi kỹ về phần tử đó. Câu trả lời nằm ở địa điểm chiến
dịch. Argentina, giống như những nước còn lại ở Nam Mỹ, chính là hang ổ
của Hezbollah.
“Chúng tôi nghĩ việc Hezbollah tìm cách trả thù cho những thiệt hại mà
chúng ta đã gây ra cho chúng ở Libăng chỉ là vấn đề thời gian. Một cuộc tấn
công khủng bố không để lại dấu vết là khả năng lớn nhất. Vấn đề duy nhất
chúng ta đang nghĩ đến chính là mục tiêu của cuộc tấn công. Chúng ta hay
những thành phần ủng hộ chúng ta ở Mỹ”.
“Khi nào cô ấy xong nhiệm vụ?”.
Shamron nhún vai chẳng lấy gì làm chắc chắn. “Đây là một cuộc chiến
không có hồi kết, Gabriel. Nó kéo dài mãi. Thế nhưng anh biết rõ điều đó
hơn bất kỳ ai trong chúng ta, phải không nào?”, ông sờ mặt Gabriel. “Tìm
một cốc cà phê đi. Ta cần nói chuyện”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.