KẺ PHỤNG SỰ THẦM LẶNG - Trang 264

O’Donnel gác máy, nhanh chónh xử lí tiếp mười cuộc gọi khác. Anh phân
cho đội số một bảy cuộc – nhóm này chuyên xử lí mấy vụ việc kỳ lạ và ba
cho đội số hai. Anh nhận thấy rằng không ai trong số mấy người gọi kia có
thể là những tên bắt cóc Elizabeth Halton. Anh định nhắc máy gọi tiếp,
nhưng đúng lúc đó đường dây riêng của anh lại reo. Bên kia đầu dây là
giọng của người trực tổng đài.
“Tôi nghĩ tôi có cái mà anh đang tìm”.
“Máy phân tích giọng nói?”.
“Đúng”.
“Chuyển sang đường dây này sau khi tôi gác máy nhé”.
“Hiểu”.
O’Donnel gác máy. Mười giây sau, chuông điện thoại réo lên, anh nhấc
máy, nhẹ nhàng áp sát vào tai.
“John O’Donnel – Cục điều tra liên bang. Tôi giúp gì được cho anh?”
“Tao đã cố gắng liên lạc với mày cả nửa giờ rồi đấy”, giọng nói trong ống
nghe đã bị bóp méo.
“Chúng tôi đang cố gắng hết sức, mà hai mươi triệu đang ở trên bàn kia kìa.
Nhiều kẻ đang muốn lấy nó mà không biết lượng sức”.
“Tao không phải là không biết lượng sức. Tao chính là người mày phải nói
chuyện”.
“CHứng minh đi. Nói tao nghe mày để cái DVD của Elizabeth Halton ở
đâu”.
“Tụi tao đặt dưới cái thuyền chèo trên bãi biển chỗ Beacon Point”.
O’Donnel lấy tay bịt đầu nói của ống nghe, khoát tay ra hiệu cho mọi người
im lặng rối quay sang Kevin Barnett (người bên CIA) ra hiệu bảo anh ta
nhắc máy phụ lên nghe.
“Nếu mày muốn thương lượng, tao không ngại”, O’Donnel nói.
“Nếu không, đừng hòng mà mong tao gọi nữa”.
“Mày có cô gái?”.
“Đúng”.
“Tao cần chứng cứ chắc chắn”.
“Không có thời gian”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.