Daniel Silver
Kẻ Phụng Sự Thầm Lặng
Chương 12
E
lizabeth đã chống lại chúng. Thật ra cô đã dánh lại chúng
với sự giận dữ tột đỉnh, và phản ứng của cô mạnh mẽ hơn
dự tính của chúng. Cô đã đánh lại, khi chúng chạy nhanh
ra đường Edgware từ công viên Hyde Park và trong cái gẩ
khu trại nuôi ngựa ở Maida Vale, nơi chúng chuyển cô
sang chiếc xe bán tải thứ hai. Cô đã cào cấu và đá chúng. Cô nhổ nước bọt
vào mặt chúng, gọi chúng là những tên giết người hèn nhát. Cuối cùng,
chúng buộc phải dùng kim tiêm đối với cô. Cô chẳng thih\chs cách đó chút
nào. Bởi như thế, cô không thể đánh lại chúng được nữa.
Phòng dành cho cô nhỏ và vuông vức, với tường xung quanh làm bằng khối
bọ đá sơn màu trắng của xương và có sàn bê tông. Phòng không có vật dụng
gì ngoài cái giường kiểu quân đội gấp lại được, một cái gối nhìn giống viên
gạch cùng cái chăn len sờn cũ có mùi ẩm mốc và chất tẩy uế. Tay cô bị trói
và chân bị xích lại. Chúng luôn bật đèn sáng để cô không thể nhận thức
được là đêm hay ngày. Có một lỗ nhỏ nhìn ra ngoài trên cánh cửa sắt, ở đó
có một ánh mắt dã tâm thường xuyên theo dõi cô. Cô ước gì mình có thể
đâm con dao vào chỗ đó. Khi cô chợp mắt, những giấc mơ của cô đầy bạo
lực.
Giao tiếp với bọn bắt cóc được hạn chế đến mức tối thiểu và được kiểm
soát nghiêm ngặt. Những nôi quy được đưa ra vào buổi sáng ngày đầu tiên,
sau khi cô đã tỉnh vì bị tiêm thuốc. Tất cả giao tiếp đều được thực hiện bằng
chữ viết, với những mảnh giấy luồn qua khe cửa dưới buồng giam.
Khi nhận mảnh giấy, cô phải trả lời có hay không bằng giọng nhỏ nhẹ.
Chúng cảnh báo nếu có bất kỳ hành vi nào trái với quy định thì cô sẽ không
được cung cấp thức ăn và nước uống. Cho đến giờ, chúng chỉ hỏi cô có hai