KẾ SÁCH THEO ĐUỔI PHU QUÂN SAU KHI SỐNG LẠI - Trang 15

Có thể là do nhắm mắt đã lâu, từ từ mở mắt ra, Lâm Thư liền hơi khó

thích ứng, có chút hoa mắt, chưa nhìn thấy rõ đồ vật. Chờ trong giây lát,
khi hai mắt đã thích ứng với ánh nến, Lâm Thư mới nhìn rõ hoàn cảnh
xung quanh. Đây là tẩm điện của nàng, mà người đang ngồi bên cạnh lại
quen thuộc như vậy, trong quen thuộc còn mang theo chút cảm giác xa lạ.

Dáng vẻ của người này vẫn giống như trong trí nhớ của nàng, gương

mặt lạnh lùng thanh cao, không nhiễm chút khói bụi, năm tháng giống như
không thể lưu lại dấu vết gì trên khuôn mặt hắn. Chỉ là, có chút khác biệt
đó là mái tóc dài đen như mực đã dần bạc trắng. Muốn vươn tay sờ xem
đây có phải là ảo giác hay không, nhưng cả người đau nhức khiến nàng
không còn hơi sức để giơ tay lên.

Cảm nhận được suy nghĩ của Lâm Thư, Hàn Lạc Tuyển nâng tay nàng

lên, áp vào mặt hắn.

“Thư nhi, là ta, Hàn Lạc Tuyển. Chẳng lẽ nàng không nhận ra ta sao?”

Lâm Thư mượn sức lực của Hàn Lạc Tuyển, vuốt ve mặt hắn. Là thật,

hắn thật sự ở trước mặt mình.

Lâm Thư không nhịn được lên tiếng: “Thật sự là huynh, không ngờ

lúc còn sống mà ta vẫn gặp mặt huynh một lần, có chết ta cũng thấy đủ
rồi.” Giọng nói khàn khàn trầm thấp, nói những lời hơi khó nghe.

“Đồ ngốc! Đừng nói chết, nàng sẽ không chết đâu! Hàn Lạc Tuyển ta

cũng thật khờ, vì một lời thề mà giận dỗi nàng suốt mười lăm năm, để cho
nàng đi theo tên súc sinh Triệu Á Thanh kia, phải chịu nhiều đau khổ như
vậy.” Hàn Lạc Tuyển dịu dàng vuốt ve gương mặt Lâm Thư, hết sức tự
trách.

“Ừ, là ta ngốc, huynh không làm gì sai cả, tất cả đều là ta gieo gió gặt

bão, không phải lỗi của huynh. Là do ban đầu ta còn quá trẻ, không biết
nhìn người! Vì một nam nhân cặn bã, mà lãng phí cả tuổi xuân cộng thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.