KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 118

vào cuộc giải phẫu và không thể dừng tay, liền kẹp chặt điện thoại di động
của mình vào cổ để tiếp tục cuộc đàm thoại.

— Ổn chứ.

Cô ngập ngừng giây lát.
— Được nghỉ ngơi nên em đã khỏe lên nhiều rồi.
Miệng Saint Hilaire méo xệch vì đau. Khuôn mặt tứa đầy mồ hôi không

giấu được sự đau đớn mà anh đang phải chịu đựng. Eve phải tìm cách nói
dối bạn trai. Cha cô đang ở trong một tình thế vô cùng khó khăn, nên cô
phải giúp ông. Có thể, nếu làm việc cùng nhau, họ sẽ đủ khả năng tóm cổ
được tên sát nhân đích thực đã giết mẹ cô. Rồi sau đó, cô sẽ rất vui được
giải thích cho Michel Wuenheim hiểu những lý do đã buộc cô phải nói dối
anh.

— Em đang ở nhà à? – Giám đốc Ủy ban Thanh tra tổng hợp các sở hỏi.
— Không, em đã đến gặp luật sư để ông ta đảm bảo việc bào chữa cho

cha em khi cha ra đầu thú, và bây giờ em đang ở phòng khám của bác sĩ –
Cô nói dối.

— Tốt lắm! Anh thấy em đã lấy lại được tinh thần rồi. Em biết không?

Anh không tin rằng cha em sẽ tự ra nộp mình cho cảnh sát đâu…

Eve vừa kẹp được viên đạn vào giữa hai lưỡi dao.
— Ông sẽ đầu thú khi thấy thích hợp, em chắc chắn điều ấy! – Cô đáp

trong lúc ấn một nhát thật mạnh để làm bật đầu chì ra khỏi lớp thịt bầm tím
dập nát.

Saint Hilaire bật ra một tiếng kêu đau đớn.

— Eve, có chuyện gì xảy ra vậy? – Wuenheim hỏi.
— Không có chuyện gì đâu! Em đang ngồi trong phòng đợi. Đó là một

người bệnh vừa hắt hơi đấy.

Troplong, đang đứng sẵn bên cạnh, lau vầng trán đẫm mồ hôi cho bạn.

Cuộc phẫu thuật diễn ra mà không hề có chất giảm đau nào ngoài vài ly
rượu mà bệnh nhân đã dốc hết vào miệng trước đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.