KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 119

— Các anh đã tìm ra manh mối gì của ông chưa? – Eve hỏi.
— Chưa, chẳng có cái khỉ khô gì cả! – Wuenheim đáp, vẻ tuyệt vọng –

Phải tin rằng cha em đã bốc hơi khỏi nơi này rồi!

Eve rất ghét phải nói dối, cô muốn kết thúc thật nhanh cuộc đàm thoại.
— Em xin lỗi, anh yêu, nhưng đến lượt em rồi. Bác sĩ đang đứng đây.

Xong việc, em sẽ gọi lại cho anh nhé!

Nghển đầu, cô để rơi điện thoại di động xuống đất. Cô nhẹ nhàng nâng

cán dao dùng làm bếp lên, lôi được mẩu chì ra, rồi đặt nó lên góc bàn.
Không nghỉ phút nào, cô vơ vội một cây kim và một cuộn chỉ được thầy
pháp đặt sẵn đó. Cô thông báo cho cha biết rằng có lẽ ông sẽ còn đau hơn
hồi nãy. Saint Hilaire ngậm chặt chiếc thìa gỗ hơn nữa. Máu tứa ra xối xả
và cần phải khâu lại vết thương một cách nhanh nhất có thể. Đã quen bịt
những vết mổ được tiến hành trên những tử thi, Eve ra tay trình diễn nghệ
thuật khâu vá của mình trên vết thương của cha cô.

* * *

Wuenheim không sao tiến lên được trong đám tắc đường ngổn ngang,

anh muốn đậu xe lại trên đại lộ và tiếp tục cuốc bộ. Mưa đã tạnh cùng lúc
với màn đêm buông xuống. Các miệng cống còn ứa đầy nước bẩn, và các
rãnh lề đường đã bị biến thành những dòng nước chảy tràn cả lòng đường
xe chạy. Trong lúc tiến lên phần đường nhô cao nằm giữa đại lộ, thì anh
đưa mắt quan sát hết chỗ này đến chỗ kia, những quầy kính các cửa hàng
sex–shop và những cửa hiệu bán đồ gợi tình khác nằm chen chúc trong khu
phố. Những biển hiệu nhấp nháy, những tấm hình đàn bà khổng lồ ăn mặc
hở hang, những biển hiệu gái điếm quảng cáo níu khách thu hút đám đông
vốn không thỏa mãn cảnh phòng the. Rất nhanh, anh nhắm thẳng hướng
những con hẻm nhỏ nổi tiếng không lành mạnh, mà chúng rốt cuộc đều dẫn
thẳng lên đỉnh đồi Montmatre.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.