KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 12

— Đưa vũ khí của ông đây! – Chánh thanh tra ra lệnh một cách dứt

khoát.

Mặc dù có ý cưỡng lại, nhưng Caramany chẳng còn sự lựa chọn nào

khác. Tay phải anh buộc phải thi hành mệnh lệnh; lôi khẩu súng ra khỏi
bao, xoay chiều nhưng vẫn luôn để chúi mũi súng xuống đất, và chìa báng
súng cho Poncey. Kẻ này nhanh chóng tóm ngay lấy, quay lại và đẩy băng
đạn, bật quy–lát để thu lại viên đạn đã lên nòng, rồi để cây súng của viên
cảnh sát đang bị nghi ngờ kia vào vị trí an toàn.

— Hãy xử đẹp đi nhé, tôi sẽ không làm nhục ông khi tra còng số tám

trước mặt các đồng nghiệp của ông đâu – Wuenheim lên giọng khuyên bảo.

Caramany nhanh chóng ra khỏi phòng làm việc của mình, theo sát sau là

Đại úy Poncey. Họ băng nhanh qua một hành lang hẹp, màu xanh bạc
phếch trên các bức tường làm tăng thêm độ ủ ê của chốn này. Cùng lúc ấy,
anh cố nghĩ xem ai có thể là cô nàng Mélanie Bouzy này. Không có một
câu trả lời nào xuất hiện làm sáng tỏ nó trong ký ức anh. Sự có mặt của
“tên vệ sĩ” ngăn anh tập trung tư tưởng. Anh dừng lại bên ngưỡng cửa
phòng làm việc của hai cộng sự thân cận, vẻ mặt họ còn lo lắng hơn cả mặt
thượng cấp của họ.

— Sarras à!

— Có đây, thưa Trung úy! – Người cảnh sát đáp ngay, và bật dậy khi

nhìn thấy hai người đàn ông.

— Anh sẽ xử lý tên “khùng” kia đi nhé! Phải gửi hắn đi khám bệnh. Tôi

không có thời gian đâu, tôi phải làm việc với những ngài đây – Anh nói và
hất đầu lại phía sau để chỉ người canh gác mình.

— Không hề hấn gì, tôi sẽ xử lý tất! – Viên cảnh sát có mái đầu gần như

cạo trọc trả lời.

— Major! – Anh nói với người thứ hai – Anh sẽ đảm nhận sắp xếp lại bộ

luật tố tụng hình sự và bộ luật hình sự của Chánh thanh tra trước khi ông ấy
trở về – Anh nói thêm và đánh một cái nháy mắt.

— OK, sếp. Tôi sẽ làm ngay đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.