KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 139

— Tôi vẫn không hiểu điều mà cô đã khám phá ra từ tôi trong suốt

chuyến đi ấy – Anh nói để quay lại chủ đề anh đang quan tâm.

Cô gái trẻ cúi xuống mặt bàn, ghé khuôn mặt mình lại gần mặt người

đang nghe chuyện hơn nữa.

— Tôi phải biết liệu ông có vẫn còn yêu vợ ông hay không?
Saint Hilaire đờ người trước thông tin này. Ai có thể được hưởng lợi từ

một thông tin như vậy nhỉ? Làm sao thông tin này lại được khai thác trong
suốt những sự kiện mới đây chứ? Và ai đây? Những câu hỏi chỉ chực bật ra
khỏi miệng anh.

— Tôi chẳng biết gì hết! Tôi chẳng biết gì cả! Chính gã thám tử tư,

người đã thuê tôi mới có thể trả lời tất cả những câu hỏi ấy của ông thôi –
Cô cố gắng thuyết phục anh – Tôi thậm chí còn không biết nghề nghiệp của
ông nữa! Ông nghĩ nếu tôi mà biết trước, liệu tôi có dám chấp nhận sứ
mệnh đó?

Chánh thanh tra chẳng còn biết nghĩ gì nữa. Những mảnh thiếu của bức

tranh ghép hình vẫn còn quá nhiều. Rất thường xuyên, do cứ miệt mài điều
tra, những dấu hiệu sẽ xuất hiện dần dần từng tí một, đến lắp dần vào để rồi
cho ta lời giải của điều bí ẩn đó. Nhưng lần này, không có bất kỳ mối liên
hệ nào nối kết giữa những yếu tố khác nhau đã thu lượm được. Một người
bồi bàn, đeo một chiếc khăn ăn tuyệt hảo, đến rót vài xăng ty mét rượu
vang đỏ vào ly của Saint Hilaire. Viên cảnh sát nhấp môi vào thứ chất lỏng
có màu như mận chín. Anh gật đầu đồng tình có ý mời người thử rượu rót
đầy vào ly của họ. Người đàn ông lỉnh đi ngay sau khi đã hoàn thành nhiệm
vụ của mình.

— Cô đã nói chính xác những gì với người thám tử sau cuộc gặp gỡ của

chúng ta? – Chánh thanh tra tiếp tục hỏi.

Monica trả lời bằng một giọng êm dịu:

— Tôi đã nói rằng ông vẫn chưa sang trang mới.
Bối rối với câu trả lời này, cô liền nhấc ly và uống một ngụm rượu vang

đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.