KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 141

đón tiếp trịnh trọng thôi. Công việc của chúng tôi quá quan trọng để chúng
tôi không dám liều mất tất cả khi ngủ với họ – Người đẹp tóc vàng đảm bảo
– Hơn nữa, chúng tôi không phải là hạng người như vậy – Cô tiếp tục trong
lúc nhìn sâu vào mắt anh.

— Thế nếu lúc ấy tôi chấp nhận những sự gợi tình của cô thì sao? – Saint

Hilaire liều mạng hỏi.

Cô cụp mắt xuống, như ngượng ngùng trước câu hỏi này.
— Tại sao cô lại xuống tàu ở ga Milan? – Anh cố gặng hỏi.
— Hãy nghe tôi này!

Cô bồn chồn rung rung chiếc dĩa giữa các ngón tay.
— Lật lại những gì đã xảy ra chẳng có ích lợi gì cả. Tôi đã bối rối. Ông

rất quyến luyến, ông chân thành khiến tôi mất tự nhiên. Khi ông tựa người
vào tôi, thì tôi cảm thấy rất xấu hổ vì lừa ông.

Người đàn bà ẩn dưới cái tên Monica Scalzo có vẻ thực sự hoảng hốt.

— Ông có thể đã chẳng nhận ra điều đó, nhưng tôi đã khóc. Tôi rất muốn

nói cho ông biết điều gì đang diễn ra, muốn thú thật với ông sứ mệnh của
mình, ông biết đấy, trong phần lớn thời gian, những người mà tôi tháp tùng
là những người trực tiếp thuê chúng tôi phục vụ. Với ông, chuyện khác
hẳn! Yêu cầu không đến từ phía ông. Ấy thế mà, tôi đã mong muốn biết
bao nhiêu rằng tất cả toàn bộ điều này là thật.

— Với tôi, thì đó chính là thật mà! – Pierre Saint Hilaire khẳng định –

Tóm lại là… Đúng khoảng thời gian mà tôi khám phá ra sự gian trá. Nhưng
cô không trả lời thẳng những câu hỏi của tôi! – Anh cố gặng.

— Tôi đã bỏ trốn bởi tôi không thể đi hết chuyến đi cùng với ông – Cô

thú nhận.

Cô không để cho anh có thời gian tiếp tục.
— Chuyện là như vậy! Tôi đã bị sa vào chính cái bẫy của mình. Tôi đã

phải cố quyến rũ ông bằng được nhưng rồi mọi chuyện diễn ra một cách
ngược lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.