KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 148

— Họ hẳn muốn kiểm tra xem liệu Caramany có bị bóp cổ hay không

đấy mà! – Léognan nói trong lúc lại tiếp thêm một thìa nữa vào miệng.

— Con gái Saint Hilaire đã nói rằng đó là người ta trích mẫu đem đi xét

nghiệm – Sarras trả lời.

— Con gái Chánh thanh tra đi cùng với các cậu à?
— Đúng thế! Điều đó có vẻ như kỳ cục đối với anh nhưng cô ấy đã lén

đến để tưởng niệm trước thi hài mẹ mình. Tôi không biết cô ấy nhưng đúng
là một quả bom tình cực nóng đấy!

— Cậu thì chỉ để ý đến cái “đuôi” của cậu thôi! – Người sĩ quan sắp về

hưu bẻ lại.

— Tôi nghĩ rằng cô ấy còn đẹp hơn cả mẹ mình…
— Cậu biết phu nhân Chánh thanh tra ư? – Léognan hỏi.
Sarras có vẻ như ngạc nhiên trước một câu hỏi như vậy.

— Đương nhiên rồi! Bà ấy đã đến vào buổi chúc mừng năm mới của sếp,

hai năm trước. Anh nhớ chứ! Anh đã bị chết gí trên giường do đã nốc đầy
sô cô la trong suốt buổi lễ.

Vị sĩ quan hành chính gật đầu đồng tình.
— Đúng là tôi chưa bao giờ bị đau như cái hôm đó thật! Cái số tôi mãi

vẫn cứ là không được gặp cả vợ lẫn con gái của Chánh thanh tra. Tôi đã
nghe nói rất nhiều rằng cả hai người đều rất đẹp và duyên dáng, nhưng chỉ
thế thôi!

Cặp mắt người trợ lý của ông ta sáng lên lấp lánh. Léognan cảm thấy

người đàn ông này đang rạo rực.

— Đừng có ảo vọng hão huyền nhé Yvan! Đó không phải là người đàn

bà dành cho cậu đâu. Hệt như mẹ, cô ấy mê say một Chánh thanh tra cảnh
sát. Và tôi mạn phép nhắc cho cậu nhớ rằng cậu chỉ là một thằng quân cảnh
quèn thôi đấy!

— Chức vụ cấp bậc chẳng dính dáng gì đến sức quyến rũ của tôi cả! –

Sarras tức mình bẻ lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.