KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 15

Trong sự im lặng gần như tuyệt đối, anh dò xét ba kẻ đang bắt giữ mình.
Cặp mắt anh không ngừng lướt hết từ người này sang người khác.

Chánh thanh tra tập sự Le Taillan, cố tìm cách chường thân ra để ông

thầy mình nhìn thấy, lục lọi với vẻ hào hứng và kiên nhẫn những chồng hồ
sơ lúc này đã ngất ngưởng trên nền nhà.

— Chánh thanh tra, tôi cho rằng đã tìm được cái gì rồi này!
Anh ta cầm trong tay bức ảnh chứng minh nhân dân của một phụ nữ trẻ.

Wuenheim, giờ mới nhảy ra khỏi ghế. Ông ta cao lớn và khô nhỏng, một
nửa thân trên thật chẳng hòa hợp tí nào so với cặp chân quá ngắn. Sự kết
hợp này tạo cho ông ta một dáng đi kỳ quặc, như thể phần khung dựng trên
đế sắp đổ sụp lên phần đang đỡ nó. ông ta giằng nhanh bức ảnh từ tay
người đồng nghiệp trẻ tuổi, ngắm nghía giây lát trước khi nở một nụ cười
ranh mãnh.

— Ông có thể nói cho tôi biết người phụ nữ này là ai được không? – Ông

ta hỏi trong lúc nhón đầu ngón tay chìa ra tấm ảnh.

Caramany nghển cổ về phía trước để nhìn cho rõ hơn những đường nét

của người phụ nữ trẻ hiện diện trong đó.

— Tôi chẳng có một ý tưởng nào hết! Tôi chưa bao giờ gặp người đàn bà

này! Tôi không biết cô ta là ai, và tôi cũng hoàn toàn mù tịt về việc bức ảnh
này sao lại lạc đến trong đống giấy tờ của tôi…

Nhưng anh phấn chấn lên.

— Thực ra, tôi biết tại sao nó lại nằm trong phòng làm việc của tôi rồi!

Chính các ông đã để nó vào đó khi tôi không có mặt trong phòng này –
Anh nói với một giọng đơn điệu khản đặc và nhìn chăm chăm ba kẻ kết tội
anh – Đó là những kỹ thuật xứng tầm KGB đấy! Chứ không phải I.G.S
đâu!

Wuenheim không thèm đáp lại mà quay sang ra lệnh cho Poncey:
— Hãy để tài liệu này vào trong một túi nilông, ta sẽ dán niêm phong nó

ở văn phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.