KẺ SĂN NGƯỜI - Trang 201

đoạn bữa thưởng thức của ông. Thấy lạ, trong giây lát ông nghĩ rằng có thể
Sarras đã về. Léognan sững người khi ông băng qua ngưỡng cửa phòng làm
việc của Trung úy. Saint Hilaire đang quỳ gối lục lọi trong đống tài liệu của
người cảnh sát xấu số vẫn còn nằm chồng chất trên nền nhà, kể từ lúc cuộc
khám xét của đội I.G.S..

Người cảnh sát dưới quyền thốt lên một câu “sếp à!” khiến vị khách giật

thót. Viên sĩ quan hành chính không biết liệu ông phải chỉnh lại cách xưng
hô của mình hay rút súng ra để nhắm bắn Chánh thanh tra. Đắn đo, ông
đứng bất động, bàng hoàng, trước sự việc khó tin này.

— Tôi không giết cậu ấy! – Saint Hilaire nói một cách rắn rỏi – Nếu

không thì tôi sẽ chẳng có mặt ở đây để tìm kiếm những dấu hiệu – Anh nói
thêm để thuyết phục người dưới quyền mình.

Viên sĩ quan hành chính tốt bụng chăm chú nghe Saint Hilaire. Sững sờ

trước những gì ông biết.

— Nhưng ai có thể đột nhập vào sở cảnh sát buổi đêm để lấy đi con dao

rồi lại đặt nó về vị trí cũ được nhỉ? – Ông thắc mắc.

Saint Hilaire không thể trả lời. Sự im lặng của anh khiến người trợ lý

hoảng loạn.

— Ông không cho rằng tôi có gan làm chuyện đó chứ? – Ông hỏi tiếp,

giọng bức xúc.

— Đương nhiên là không rồi! – Chánh thanh tra trấn an – Nhưng tôi cần

ông trả lời thẳng thắn cho tôi một câu hỏi.

Không vòng vo, Saint Hilaire hỏi thẳng liệu Sarras có biết chuyện về một

mối quan hệ tình cảm ngoài luồng mà có lẽ vợ anh đã có với một ai đó thân
cận của anh không, vẻ mặt vị sĩ quan hành chính biểu thị một vẻ ngạc nhiên
cực độ. Chánh thanh tra mau chóng hiểu rằng Léognan chẳng dây dưa gì
đến toàn bộ câu chuyện này.

— Còn Sarras thì sao! Liệu anh ta có đến lấy con dao ở sở cảnh sát

không? – Saint Hilaire hỏi nhanh.

— Sarras ư! Nhưng không thể có chuyện đó được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.